MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 325

Thất Hề cũng vươn người tỉnh dậy, tuy đôi mắt vẫn đỏ lên vì buồn

ngủ, cô nói với An Hạ Dao: “Dao Dao, mình đã gọi thức ăn bên ngoài rồi,
ngày mai mình sẽ hầm cho cậu một ít canh gà. Sắc mặt cậu xấu quá, phải
bồi bổ thôi.”

An Hạ Dao cười đau khổ, gật đầu: “Thất Hề, cám ơn cậu.”

“Được rồi, bây giờ rồi mà vẫn còn khách sáo với mình thế sao?” Thất

Hề trề môi làm bộ giận dữ: “Còn nữa, cậu đang buồn, không cười được thì
đừng cười, cười gì mà trông còn xấu hơn cả khóc!”

Nhìn thấy một bàn thức ăn đầy mà Thất Hề đã gọi, nhưng An Hạ Dao

chẳng thấy muốn ăn gì, cô bê bát lên, nhấm nháp như đếm từng hạt cơm.

Thất Hề thấy vậy, sau một hồi im lặng đặt đũa xuống, nhìn An Hạ

Dao: “Dao Dao, cậu không muốn ăn? Không thích những món ăn này à?”

“Mình thực sự là không muốn ăn.”

“Không muốn ăn thì cũng phải ăn. Cậu không muốn ăn, nhưng đứa bé

trong bụng thì cần ăn, nếu không đủ dinh dưỡng thì làm thế nào?” Thất Hề
gắp một ít thịt vào trong bát của An Hạ Dao, nói: “Cậu có thể giày vò đàn
ông, thậm chí có thể giày vò mình về tình cảm, tinh thần, nhưng không
được hành hạ mình, hành hạ cái dạ dày của mình, bởi vì mỗi một cơ quan
trong cơ thể cậu, bao gồm mỗi một lỗ chân lông, đều là của cha mẹ ban
cho, nó không phải là của cậu. Nếu cậu bị đau ốm, cha mẹ cậu sẽ phải đau
lòng biết bao.”

An Hạ Dao biết, Thất Hề muốn an ủi cô, nên gật đầu: “Mình biết rồi.”

Nói xong, cố ép mình phải ăn.

Ăn uống và thu dọn xong, Thất Hề nhìn đồng hồ thì cũng đã là hơn 9

giờ, An Hạ Dao lại trở lại vẻ thẫn thờ như lúc trước, Thất Hề đã định về
nhưng rồi lại không dám. Cô lặng lẽ ngồi bên An Hạ Dao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.