MIO, CON TRAI TA - Trang 130

Rừng sáng Trăng. Vì con ngựa non này mà một trăm con ngựa bạch đã
khóc ra những giọt lệ máu. Bây giờ chúng sẽ không phải khóc nữa, vì con
ngựa non của chúng đã sắp trở về rồi.

"Nhưng còn tất cả những người bị Nam tước Kato bắt thì sao?"

Pompoo thốt lên. "Đàn Chim Bị Bùa Mê biến đâu rồi?"

"Mình cưỡi ngựa xuống hồ tìm chúng nhé," tôi nói.

Chúng tôi nhảy lên lưng Miramis, còn con ngựa non vội vàng theo

sau. Chúng tôi phóng qua cổng lâu đài.

Đúng lúc đó chúng tôi nghe một âm thanh kỳ quái, đáng sợ. Phía sau

lưng chúng tôi có thứ gì sụp đổ, làm rung chuyển cả mặt đất. Đó là tòa lâu
đài của Nam tước Kato đổ ụp xuống thành một đống đá khổng lồ. Không
còn ngọn tháp, không còn những đại sảnh hoang vắng, không còn cầu thang
quanh co tối tăm, không còn cửa sổ lắp chấn song, không còn gì cả. Chỉ
còn lại một đống đá khổng lồ.

"Lâu đài của Nam tước Kato đã biến mất vĩnh viễn rồi," Pompoo kêu

lên.

"Chỉ còn lại toàn đá thôi," tôi nói.

Một con đường quanh co, dốc đứng đổ từ vách đá xuống tới bờ hồ.

Con đường rất hẹp và nguy hiểm. Nhưng con Miramis bước đi thận trọng,
đặt móng đúng trên mặt đường, con ngựa non cũng thế. Và chúng tôi đã
xuống đến bờ hồ an toàn.

Dưới chân vách đá, một đàn trẻ nhỏ đang tụ tập quanh một phiến đá.

Có lẽ chúng đang đợi chúng tôi, vì chúng tiến tới chúng tôi với khuôn mặt
rạng rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.