MIO, CON TRAI TA - Trang 57

mình một bí mật. Tôi cảm thấy nơi này có một bí mật lớn và quan trọng,
nhưng vầng trăng đã giăng lên khắp khu rừng một màn sương hư ảo, vì thế
tôi không đoán được bí mật đó nằm ở đâu. Chưa đoán được. Sương cuộn
xoáy qua những lùm cây, thì thầm kể về điều bí mật, nhưng tôi không hiểu.
Còn cây cối thì đứng lặng thinh, mờ ảo trong ánh trăng, chúng đều biết về
điều bí mật đó, nhưng tôi chẳng biết gì.

Bất chợt từ xa chúng tôi nghe tiếng vó ngựa rền vang như sấm. Như

thể có một trăm con ngựa đang phi nước đại xuyên qua đêm tối, và khi con
Miramis hí lên, nghe như có tiếng một trăm con ngựa cùng hí lên đáp lại.
Tiếng vó ngựa rền vang càng lúc càng gần, tiếng hí càng lúc càng to, và rồi
chúng ào đến vây quanh chúng tôi - một trăm con ngựa bạch bờm tung bay
phấp phới. Con Miramis phi thẳng vào đàn ngựa, rồi chúng cùng nhau chạy
ra một cánh đồng khoáng đãng nằm giữa rừng. Pompoo và tôi nhảy xuống
đứng dưới một gốc cây, chúng tôi cùng nhìn đàn ngựa bạch do Miramis dẫn
đầu đang chạy tản ra tứ phía dưới ánh trăng.

"Xem bọn chúng cuồng nhiệt chưa kìa," Pompoo nói.

"Sao chúng lại cuồng nhiệt như thế nhỉ?" tôi hỏi.

"Vì con Miramis trở về đấy mà," Pompoo nói. "Cậu không biết con

Miramis đã từng sống trong Rừng Sáng Trăng à?"

"Không, tớ không biết," tôi nói.

"Vẫn còn nhiều điều cậu không biết, Mio ạ!" Pompoo nói.

"Sao tớ lại có được Miramis nhỉ?" tôi hỏi.

"Vì Đức Vua của chúng ta đã gửi tới Rừng Sáng Trăng một thông điệp

nói rằng: một trong số những con ngựa bạch của Người phải được đưa đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.