MIO, CON TRAI TA - Trang 58

Đảo Đồng Xanh để làm ngựa của cậu."

Tôi ngắm nhìn con Miramis đang tung vó phi dưới ánh trăng, và cảm

thấy cực kỳ hạnh phúc, nhưng rồi tôi chợt thấy lo ngại.

"Pompoo, cậu có nghĩ là con Miramis buồn khi ở cùng với tớ không?"

tôi hỏi. "Có thể nó sẽ nhớ Rừng Sáng Trăng."

Tôi vừa thốt ra những lời ấy, con Miramis liền chạy đến bên tôi ngay.

Nó dựa đầu lên vai tôi rồi đúng yên một lúc, cất tiếng hí khe khẽ.

"Thấy chưa, nó thích ở với cậu đấy," Pompoo nói.

Tôi rất vui sướng. Tôi vỗ về con Miramis rồi cho nó một mẩu đường.

Mũi nó mềm mại cọ vào tay tôi lúc nó ăn.

Chúng tôi cưỡi ngựa tiếp tục đi vào sâu hơn trong rừng, một trăm con

ngựa bạch theo sau. Điều bí mật vẫn lơ lửng trong không trung, cả khu
rừng đều biết, từng cái cây đều biết, những cây gia xanh, những cây hoàn
diệp liễu xào xạc nhè nhẹ và thì thầm khe khẽ về điều đó khi chúng tôi đi
qua. Đàn ngựa bạch biết điều đó, bầy chim nghe tiếng vó ngựa phi giật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.