MIO, CON TRAI TA - Trang 59

mình thức giấc cũng biết điều đó. Vạn vật đều biết điều bí mật đó, trừ tôi.
Có lẽ Pompoo nói đúng, "Vẫn còn nhiều điều cậu không biết, Mio ạ.”

Tôi thúc ngựa dẫn bước, đàn ngựa bạch vẫn phi theo sau. Chúng tôi

lao đi vun vút. Chiếc áo choàng đỏ của tôi vướng vào một cành cây. Có lẽ
cái cây muốn níu tôi dừng lại, có lẽ nó muốn kể cho tôi nghe về điều bí mật
chăng? Nhưng tôi đang vội vã. Tôi tiếp tục phi nước đại, và tấm áo choàng
của tôi bị xé rách thành một vệt dài.

Đột nhiên, ở giữa rừng sâu, chúng tôi bắt gặp một ngôi nhà cổ tích

trắng tinh, mái lợp rơm vàng. Những cây táo xinh đẹp mọc quanh nhà, hoa
táo trắng dịu ánh lên như sữa trong ánh trăng. Một ô cửa sổ nhỏ để mở, và
từ bên trong vẳng ra tiếng gõ lách cách, nghe như có người đang dệt vải.

"Mình có nên vào xem ai đang dệt không nhỉ?" tôi hỏi Pompoo.

"Ừ, đi xem đi," nó nói.

Chúng tôi nhảy xuống khỏi lưng con Miramis và men theo lối mòn

giữa hàng cây táo đến ngôi nhà. Chúng tôi gõ cửa, tiếng gõ lách cách
ngưng lại.

"Vào đi, những cậu bé dễ thương," một giọng nói vọng ra. "Ta đợi các

cháu đã lâu rồi." Chúng tôi bước vào, Bà Thợ Dệt đang ngồi trước khung
cửi. Nom bà vô cùng hiền hậu. Bà gật đầu chào chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.