MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 12

- Phải rồi. Ngải cứu vùng Ibuki này nổi tiếng. Mùa xuân chúng tôi lên núi
hái thuốc, đến hè thì phơi, thu đông chế thành ngải đem đi Tarui bán. Khách
thập phương mua đông lắm.
- Làm chuyên đó, cô cần đàn ông giúp không ?
Akemi nguýt Matahachi:
- Nếu chú chỉ muốn biết chuyện ấy thì tôi đi đây.
- Xin cô lưu lại chút nữa, tôi có câu này muốn hỏi.
- Gì vậy ?
- Đêm trước, cái đêm chúng tôi đến xin ngủ nhờ nhà cô đó, tôi có gặp một
cô gái ở bãi hoang cạnh các xác chết, giống cô như hệt. Phải cô không ?
Akemi quay phắt ra, mở cửa.
- ... Cô làm gì ở đó ?
Nàng đóng sập cửa lại và khi nàng chạy lên nhà, Takezo và Matahachi còn
nghe vọng lại tiếng chuông ngân lanh tanh, theo một nhịp khác thường và
kỳ dị.

CHƯƠNG 2
CÁI LƯỢC
Takezo cao một thước bảy lăm, so với những người cùng tuổi, có thể coi

là lớn vóc. Hắn như con tuấn mã, khỏe và dai sức, chân tay dài rắn chắc,
môi đầy đặn đỏ hồng, mày đen rậm nhưng thanh tú chứ không quăn rối, kéo
dài quá đuôi mắt làm tăng thêm vẻ ngang tàng của gương mặt.
Nhờ có những nét khôi ngô trên mức trung bình ấy, dân làng gọi hắn là
“thằng bé được mùa”. Tuy chẳng ngụ ý gì giễu cợt, nhưng hỗn danh này
làm cho những đứa trẻ đồng tuổi lánh xa, hắn lấy thế làm phiền muộn.
Còn Matahachi, tuy không tuấn tú nhưng hỗn danh trên đôi với nó hợp hơn.
Mập và lùn hơn Takezo, Matahachi tròn quay, gương mặt cũng tròn. Mỗi
khi nói, đôi mắt tròn xoe hơi lồi đưa láo liên trông khôi hài như một thằng
hề. Mọi người thường chế giễu, ví hắn như con ếch.
Thanh niên đang tuổi lớn, nếu có bị thương cũng mau lành. Khi cả hai đã
hoàn toàn bình phục, Matahachi bứt rứt, không chịu nổi cảnh tù túng. Nó
bực dọc đi lại trong nhà chứa củi như con thú bị nhốt trong chuồng, mồm
không ngớt than vãn cảnh giam hãm. Nhiều lần nó tự ví là con dế kẹt trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.