MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 201

truyền thụ và vận động đặt lên chức thủ tòa.
Musashi gật đầu:
- À ra thế !
- Vậy thí chủ còn muốn thí võ nữa chăng ?
- Mô Phật ! Tại hạ cất bao nhiêu công lao tới đây ...
- Vậy tùy thí chủ.
- Xin đại sư cho biết phải đi đường nào mới tới đền, rẽ phải hay trái ?
- Không cần rẽ bên nào cả, cứ xuyên qua tệ tự là nhanh nhất. Nhưng bây
giờ sắp tối rồi, thí chủ nên vào hậu liêu nghỉ, ngày mai đến cũng không
muộn.
Musashi cảm ơn, theo nhà sư vào hiên chùa ngồi, giở cơm nắm và thức ăn
nguội ra dùng bữa tối.
Sáng hôm sau, mặt trời vừa ló dạng, Musashi đã sẵn sàng. Đi qua sân chùa
nhìn nhà kho, củi chất ngổn ngang, khói bếp bốc cao, một gia nhân đang
quảy nước tưới cây, hắn thấy khung cảnh chẳng khác gì một trang trại nhỏ
vùng quê. Sau sân là mảnh vườn rộng chừng hai ba sào, giồng đủ thứ rau
đậu.
Bước xuống vườn, men theo những luống cải tươi tốt, sương đêm còn đọng
lóng lánh trên những tàu lá xanh non, Musashi thấy lòng lâng lâng khoái
hoạt, sức sống dạt dào luân lưu trong cơ thể. Cuối vườn, một ông lão cắm
cúi cào cỏ, vuông khăn vải sô quấn quanh đầu giữ cho tóc khỏi xõa. Ông
lão chăm chú làm việc, Musashi trông không rõ mặt, chỉ thấy đôi lông mày
dài rủ trắng như tuyết. Ngoài tiếng răng cào thỉnh thoảng chạm phải hòn đá
kêu “cạch” khô khan, cảnh vật yên lặng như tờ, không nghe tiếng động gì
khác.
Musashi định hỏi thăm, nhưng thấy ông lão mãi việc quá lại thôi. Khi đi
ngang, hắn đột nhiên thấy ông liếc mắt nhìn chân mình, tuy đầu vẫn cúi và
tay vấn đều đều cào cỏ. Một sức mạnh vô hình toát ra từ tia mắt khiến hắn
giật mình nhảy tránh sang bên. Tia mắt bất ngờ có uy lực dũng mãnh tựa
tiếng sét xé mây đen trong những đêm giông bão. Hắn cảm thấy nhột nhạt
khó thở, thân thể nóng ran như vừa thoát khỏi một ngọn lửa táp tới hay như
vừa tránh kịp một thế kiếm giết người phạt ngang hạ chỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.