MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 202

Phản ứng tự nhiên khiến hắn để tay lên đốc kiếm. Nhìn quanh chẳng có ai,
chỉ có lão làm vườn vẫn yên lặng đưa cây cào đều đều bên luống rau, hắn
ngạc nhiên kinh sợ. Thế này là thế nào ? Hắn không mơ ngủ, sau một đêm
nghỉ ngơi, đang thoải mái dễ chịu, công lực tràn trề, tự nhiên trong một sát
na, kinh mạch như đảo lộn. Lạ ! Lạ quá !
Musashi yên lặng bỏ đi, trong lòng phân vân không biết sao giải đáp.
Tiếp tục đi về hướng nam, một lúc sau quả nhiên thấy đền Hozoinhiện ra
trước mặt. Trước cổng đền, hắn đứng suy nghĩ:
“Theo lời vị tăng thì tất Inshun phải còn trẻ. Innei đã già và lẫn, không quan
tâm gì đến võ công nữa. Nhưng xem ra lão già làm vườn là tay ghê gớm
lắm chứ không vừa. Hay là ... hay là ...” Kinh nghiệm quý báu vừa qua bảo
hắn phải thức tỉnh đề phòng mọi bất trắc.
Musashi giơ tay đập cửa hai lần không ai trả lời. Ngó quanh thấy chiếc
khánh treo trong góc, hắn cầm dùi gióng lên mấy tiếng.
Một lát có tiếng chân người ra mở cổng. Đấy là một tăng nhân còn trẻ, áo
màu vỏ dà vắt trên vai để lộ cánh tay trần lực lưỡng, bắp thịt cuồn cuộn.
Nếu là võ sĩ dưới trướng một lãnh chúa nào đó, nhà sư này tất phải làm đến
chức đoàn trưởng.
Chắc đã quen tiếp xúc với những người như Musashi hàng ngày đến ghi
danh xin thí võ, nhà sư thản nhiên hỏi:
- Thí chủ là võ sĩ ?
- Phải.
- Thí chủ muốn điều gì ?
- Tại hạ muốn được bái kiến vị thủ tòa.
- Vậy vào đi.
Tăng nhân đứng tránh sang bên, đưa tay chỉ về phía khạp nước, ngầm bảo
phải rửa chân trước khi lên đại sảnh. Một ống tre dẫn nước chảy lanh tanh
không ngớt xuống khạp. Bên cạnh để cái gáo cũng làm bằng tre vàng óng.
Xung quanh la liệt dép cỏ, cũ có mới có, nhiều đôi đã mòn vẹt và bám đầy
bùn đất.
Rửa chân xong, tăng nhân đưa Musashi qua dãy hành lang mờ mờ đến một
căn phòng nhỏ bảo ngồi đợi. Mùi hương trầm thoang thoảng trong không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.