MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 242

phúc đáp.
Yagyu Muneyoshi cau mặt:
- Hừ ! Phường vô hạnh ! Ta không muốn tiếp. Thế ngươi có nói rõ cho
chúng biết các con ta đều ở Edo, hiện nay trong cốc không còn ai không ?
- Dạ, vãn bối đã nói rõ.
- Thế mà chúng vẫn đòi đến ! Có phải chúng định ép ta chăng ?
Yên lặng một lúc, Yagyu Muneyoshi tiếp:
- Hậu duệ phái Yoshioka xem ra toàn đồ vô dụng !
- Quả vậy ! Khi tiếp xúc, vãn bối thấy không có gì xuất sắc.
- Hừ ! Ta có biết Yoshioka Kempo và trước đây đã uống rượu với ông một
đôi lần.
Sinh thời, Kempo là tay kiếm sĩ khôn ngoan, tính tình hào sảng, sao từ khi
ông ta chết đi, lũ con chẳng ra gì. Chúng tưởng cứ mang danh Yoshioka
phái là qua được cửa nhà ta sao ?
- Qua nhận xét của con, Yoshioka Denshichiro có dáng cao ngạo, coi
thường mọi người. Thiết tưởng hay cứ để hắn tới, con sẽ dạy cho hắn một
bài học !
Yagyu Muneyoshi không nói gì, ông lặng lẽ nhấp trà, một lúc sau mới lên
tiếng:
- Thôi, chẳng nên quan tâm. Lũ thanh niên ỷ vào tiền bạc và danh tiếng ông
cha để lại thường không có tài lại hay kiêu. Ngươi đánh chúng thua, sẽ sinh
ra thù oán, chúng lại tìm cách phao vu nói xấu, dây dưa tới giới quan lại tại
kinh thành, phiền lắm !
- Vậy xin lão tiền bối chỉ bảo.
- Có cách này ta thấy tiện hơn cả. Chúng tự coi là con nhà đại gia thì ta cứ
xử với chúng như con nhà đại gia. Ngươi không khéo mồm miệng, cử
ngươi đi lần này sợ không được việc.
Quay nhìn Otsu, Muneyoshi tiếp:
- Ta nghĩ đàn bà chắc là khéo léo hơn. Otsu, chị giúp ta việc này được
chăng ?
- Tiền bối đã dạy, tiểu nữ đâu dám từ chối. Đi ngay bây giờ sao ?
- Chẳng vội gì ! Cứ thong thả. Ngày mai ta muốn nhờ chị mang giùm cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.