MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 328

tỏa khét lẹt. Nhưng viên đạn không trúng con vật. Gã thanh niên bào tía đã
nhảy đến bên chủ thuyền từ lúc nào, đưa tay gạt chếch mũi súng:
- Thuyền chủ làm gì vậy ? Ngươi định bắn con khỉ bằng thứ đồ chơi này
đấy hả ?
- Sao không ?
- Con khỉ có tội gì ?
- Nó lẫy cỗ bài của người ta.
- Lấy cỗ bài mà đáng tội chết ư ? Ngươi tàn nhẫn quá !
- Tàn nhẫn hay không, không cần biết. Ta đã cảnh cáo rồi. Tráng sĩ có phải
là chủ con vật đó không ?
- Chính thị.
- Vậy phải đền cỗ bài.
Thanh niên cười ha hả:
- Này thuyền chủ ơi, đừng có hàm hồ ! Ta không xúi con khỉ lấy cắp cỗ bài.
Nó là con vật, không biết phân biệt phải trái, nhìn người chơi thì cũng bắt
chước, sự thiệt hại đáng là bao mà định giết nó ? Huống chi ngươi không
phải là chủ cỗ bài, bắt ta đền sao được ? Mấy người kia chơi bài hay con khỉ
chơi bài thì cũng thế ! Nào, ai là chủ cỗ bài, muốn ta bồi thường, nói lên !
Không nghe tiếng đáp. Toán khách thương trước đây miệt thị phái Samurai,
bây giờ đứng im thin thít giữa tiếng cười gằn của gã thanh niên ngạo ngược.
Chỉ duy viên nho sĩ khẽ nhếch mép mỉm cười rồi lại tiếp tục cúi đầu xuống
trang sách bỏ dở, trong khi các chân sào rộn rịp sửa soạn để thuyền cập bến.

CHƯƠNG 23
VỎ ỐC LÚ
Khi thuyền bỏ neo, trời đã chạng vạng tối. Mùi cá khô phơi chưa được

nắng, tanh tanh mằn mặn phảng phất trong không khí. Dãy phố nhỏ trước
bến đã lên đèn, ánh sáng vàng úa chiếu qua những khung cửa sổ vuông dán
giấy như trong những bức tranh cổ.
Thuyền buôn đã về. Khu bến chợ rộn rịp hẳn lên. Đèn lồng không biết ở
đâu túa ra vô số kể, trẻ con cầm lố nhố đứng trên bến. Trên mỗi lồng đèn
đều có viết tên một quán trọ, một món ăn đặc biệt của nhà hàng hoặc có khi
chỉ để quảng cáo một sản phẩm địa phương nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.