MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 329

Tiếng chân sào la ơi ới, tiếng mời chào, cười nói, gọi nhau, trẻ con chí chóe
tranh nhau từng bước trên tấm ván bắc lên thuyền. Vài người ra đón thân
nhân đứng đằng xa giơ dù vẫy; những bóng đen khi ẩn khi hiện trong vùng
ánh sáng mờ tỏ của lồng đèn ngang dọc.
- Công tử lệnh lang của ngài tổng trấn có trên đó không ?
- Công tử nào ?
- Trịnh Đức Nhị Lang.
- Không. Đi thuyền sau.
- Mời khách quan đến trọ Ở quán cháu. Có cửa sổ trông ra biển, đẹp lắm !
- Xin ngài đến quán Kashiwaya. Phòng rộng rãi, quý khách mang theo con
khỉ không tính tiền.
- Không, ông khách này của tao. Mời khách quan theo cháu.
Nghe lời mời chào của hai đứa trẻ, thanh niên mặc bào tía chỉ mỉm cười. Gã
nhẹ nhàng gạt tay chúng nắm áo, xốc lại hành trang, bế con khỉ lên vai rồi
bước theo tấm ván xuống bến. Không ai đợi gã cả. Nhưng hình như đã có
chủ định, gã xăm xăm đi tới, rẽ vào một ngõ tối khuất dạng.
Trên thuyền, đám khách thương vẫn còn hậm hực, vừa coi phu rỡ hàng vừa
bực tức:
- Tên đó ngông nghênh quá đỗi ! Chỉ nhờ vài đường kiếm mà coi người
chẳng ra gì... Đáng tiếc là cánh mình chẳng ai biết võ, chứ nếu không ...
- Thôi, để tâm làm gì ! Kệ cho nó làm cha thiên hạ. Cao nhân tắc hữu cao
nhân trị. Danh chẳng qua như cái hoa, nhường cho nó hưởng, mình ăn quả
có hơn không ?
Chuyện hôm nay bỏ đi. Kìa, các em đã đến đón kìa !
Bọn kỹ nữ trèo lên thuyền, bước những bước nhanh và ngắn, vịn vào nhau
cười khúc khích. Quanh ánh đèn lồng, trông các nàng không khác gì những
con bướm đêm bu xung quanh ngọn nến.
Một trong những người rời thuyền sau chót phải kể Toji. Chưa bao giờ hắn
gặp một hoàn cảnh đáng buồn và đáng giận như thế ! Thật mất hết cả thể
diện. Mặt mày bí xị, hắn lấy tâm khăn vuông choàng lên đầu che chỗ tóc bị
cắt đứt, nhưng không sao giấu được vẻ ảo não và cau có trên mặt.
- Toji ! Em ở đây mà !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.