MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 606

- Ba năm ?
- Con đường khắc kỷ không biết đến đâu là cùng.
- Thế suốt đời thầy, thầy không bao giờ gặp cô Otsu sao ?
- Nếu tài của ta quả có thực, có lẽ một ngày nào đó, ta sẽ đạt tới mục đích.
Nếu không, suốt đời, ta cũng vẫn chỉ là kẻ ngu ngốc như bây giờ mà thôi.
Nhưng cũng có thể ta sẽ chết sớm. Một người mà tương lai như thế, làm sao
có thể để đời mình ràng buộc với đời sống của một thiếu nữ trẻ đẹp và đầy
hứa hẹn như Otsu ?
Miyamoto Musashi nói rất nhiều. Jotaro dường như nghe không kịp. Chẳng
biết nó có hiểu hết không nhưng nó vẫn bướng bỉnh bám lấy ý nghĩ muốn
dẫn sư phụ vào với Otsu.
- Thầy chẳng cần hứa gì cả. Chỉ vào thăm cô Otsu một lát thôi. Một lát thôi,
cô ấy sẽ sung sướng lắm.
- Không giản dị như thế đâu con ! Otsu và ta đều còn trẻ. Nói ra thì thẹn,
nhưng gặp nàng, ta biết không thể nào làm ngơ được trước những giọt nước
mắt và những lời cầu khẩn của nàng. Ta sợ ta không giữ được lòng bình
tĩnh.
Miyamoto Musashi bây giờ đã khác. Hắn không còn là một thanh niên mới
lớn, tàn nhẫn và vị kỷ như khi ở trên cầu Hamada đã cự tuyệt Otsu. Hắn
điềm đạm, vị tha hơn, và dịu dàng hơn. Dịu dàng hơn nhiều lắm. Có lẽ vẻ
duyên dáng của Yoshino đã đánh thức ngọn lửa đam mê trong lòng hắn nên
hắn phải cố tình quay đi trước những quyến rũ của nàng. Đối với Otsu, hắn
không chắc vào lòng mình. Hắn không dám có ý tưởng gì để nàng hiểu đời
nàng sẽ phải lệ thuộc vào đời hắn.
Jotaro nghe tiếng sư phụ nói nhỏ bên tai, trong khi nó gục mặt vào cột rào
thút thít:
- Jotaro ! Bây giờ con đã hiểu ý ta chưa ?
Thằng bé lắc đầu không đáp. Đến khi nó chùi nước mắt quay ra thì không
thấy ai nữa. Xung quanh Jotaro, sương đã xuống từ bao giờ, làm mờ đục cả
những lùm cây lân cận.
Thất vọng, Jotaro sợ hãi chạy quanh, cuống quít gọi:
- Sư phụ ! Sư phụ ! ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.