MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 608

thấy rùng mình sởn gai ốc. Ngồi sát lại bên đống lửa, một số thì thào bàn
bạc:
- Tền này quá lợi hại, không thể khinh suất. Phải dùng mưu ...
- Dĩ nhiên rồi. Cho nên đệ nghĩ địa hình ở đây hiểm trở, ta phải đặt ổ phục
kích và phải hành động ngay. Nếu không sợ trễ quá.
Người khác nói:
- Cái khó là không biết nó tới bằng đường nào mà phục kích. Chẳng rõ các
vị huynh trưởng có cắt người đi do thám trước không ?
- Chờ được tin thì muộn. Lúc này ta cứ chia ba toán mà phục ở những chỗ
hiểm địa ở cả ba ngả đường. Nó đến bằng ngả nào cũng chết.
- Như vậy e lực lượng mình bị phân tán, số người ở mỗi nơi không đủ sức
cự lại.
- Không hề gì. Mình có ưu thế bất ngờ. Vả lại khi phát giác ra nó ở chỗ nào
thì mọi người cùng đổ lại, ba mặt giáp công rồi cứ dùng cách xa luân chiến
mà đánh, khoẻ mấy cũng phải nhược.
Nghe ra lời bàn hợp lý. Cả bọn im lặng không phản đối. Lại có người nói:
- Nghe đâu Ueda lão huynh cũng đã sắp đặt hai tay cung nỏ sẵn sàng và một
tay dùng hỏa khí nữa.
- Vậy tốt quá. Hỏa khí ở đâu thế ?
- Hình như của một khách thương người Bồ Đào Nha tặng. Hiệu nghiệm vô
cùng !
Mọi người cùng à một tiếng, tinh thần phấn chấn hẳn lên. Nhưng có kẻ bất
nhẫn cho rằng làm thế không quanh minh chính đại. Đã lấy số đông áp đảo
và đánh lén lại còn dùng ám khí.
Tuy nhiên chẳng ai quan tâm. Họ chia thành ba toán, phân công rồi cứ tiến
hành cuộc giăng bẫy.
Bỗng nghe tiếng lào xào. Một người kêu lớn:
- Anh em ! Nó tới !
Tình thế đột nhiên căng thẳng. Bóng người nháo nhác ẩn vào các bụi rậm !
Đống lửa bị đạp tắt ngúm. Chỉ một loáng, khoảng đất trống bên gốc tùng đã
vắng hoe, bầu không khí yên lặng nặng trĩu đe dọa bao trùm khắp cây cỏ.
Dưới ánh trăng rung rung, côn trùng cũng không lên tiếng và những cành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.