MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 63

Ai ai cũng lắc đầu lè lưỡi. Đọc cáo thị, mọi người không khỏi ngao ngán
trước sự thật phũ phàng:
Takezo mạnh quá. Nó ra tay tàn nhẫn như thế, ai còn lòng nào đi bắt nó hay
dám chỉ chỗ nó trốn ?
Otsu cũng theo dân xóm đến coi xác chết. Rời khỏi đám đông, sắc mặt nàng
nhợt nhạt, hình ảnh kẻ bất hạnh còn lởn vởn trong trí. Trở về chùa, đến chân
núi, nàng gặp viên đội trưởng dẫn năm sáu thuộc hạ đi tra xét. Otsu khép
nép tránh sang vệ đường, không muốn cho gã trông thấy.
Nhưng đã muộn. Thấy thiếu nữ, gã cười toe toét:
- Otsu đi đâu về thế ?
- Đi mua đồ.
Otsu đáp cụt lủn, rồi không đợi gã nói thêm câu nào, vội vã trèo những bậc
đá để lên chùa. Nàng không có thiện cảm với viên đội trưởng, có lẽ vì bộ ria
lởm chởm như bàn chải của gã làm nàng gớm ghiếc và nhất là sau cái đêm
hắn làm hỗn với nàng, nàng càng ghê sợ.
Đến cổng chùa, Otsu thấy Takuan đang đùa với một con chó hoang. Nàng
len lén tránh xa, ghê con vật bẩn thỉu, không ngờ nhà sư đã trông thấy, gọi:
- Otsu ! Ngươi có thư đấy ?
Ngạc nhiên, nàng hỏi lại:
- Thư của con ư ? Ai gửi đến thế ?
- Không biết ! Nhưng vì ngươi không có ở chùa, ta giữ hộ cho đây.
Đoạn thò vào tay áo lấy ra một cuốn giấy trao cho thiếu nữ.
- Trông ngươi không vui. Có chuyện gì vậy ?
- Chuyện đau lòng, thầy ạ. Có người chết ở ven rừng, mắt còn mở và máu
đọng ...
- Hừ. Những cảnh ấy chẳng nên xem. Ít lâu nay ta cũng thường thấy xác
chết, cứ đà này đi đâu có lẽ phải nhắm mắt lại mất ! Vậy mà mình cứ tưởng
đất này là tiên cảnh...
- Sao Takezo hạ sát nhiều người quá vậy thầy ?
- Thì để cho hắn khỏi bị giết chứ sao ! Nam mô a di đà Phật, lòng hiếu sinh
và hiếu sát của gã thiếu niên ấy thật ghê gớm. Họ đi tìm giết hắn thì hắn
phải tự vệ ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.