MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 662

mày ...Tao có cảm tưởng mày chẳng phải là đứa con hiếu thảo. Tao nghĩ
không gì sung sướng cho bằng có người để chia sẻ nỗi vui buồn. Tao chẳng
phải là nhà đạo đức đi thuyết giảng những giá trị luân lý gì đâu, tao chỉ là
một lãng tử. mày không biết nỗi cô đơn đứt ruột của tao khi đứng trước một
cảnh đẹp mà không có người thân để cùng chia sẻ niềm vui thích.
Ngừng một lát, Miyamoto Musashi cầm tay Matahachi:
- Mày biết những lời tao nói là thành thực, giữa một người bạn và một
người bạn.
Hơn nữa lại là người cùng xóm, thân nhau từ hồi còn uống chung một bình
sữa. Matahachi ! Chúng ta hãy lấy lại cái tinh thần của chúng ta hồi trước
khi dự trận Sekigahara.
Bây giờ chiến tranh hết rồi, nhưng sự chiến đấu để sống còn trong một thế
giới hòa bình không phải là dễ. Phải có kế hoạch, phải có tinh thần tranh
đấu. Nếu mày quyết tâm làm lại cuộc đời, tao sẽ cố hết sức giúp ...
Tay cầm cọng cỏ mà nước mắt chảy tràn trề, Matahachi nghe những lời bạn
nói thật chí tình, không như những lời mắng nhiếc của mẹ gã. Gã xúc động,
quệt nước mắt:
- Mày nói đúng. Cảm ơn mày đã chỉ cho tao đường ngay. Tao sẽ làm theo
lời mày bảo, trở nên người khác ngay từ bây giờ. Nếu không thành được
kiếm sĩ danh vọng thì cũng lập thân được. Đến Edo, tao sẽ tìm thầy để học.
- Vậy tốt. Tao sẽ tìm cho mày một thầy giỏi để chỉ bảo cho mày. Có chí thì
vừa làm vừa học cũng thành công.
- Nhưng Miyamoto Musashi ...
- Gì ?
- Còn một chuyện nếu không cho mày biết thì áy náy quá ...
- Có gì mà áy náy. Tao hứa giúp thì giúp tận tình, đừng lo lắng về tiền bạc
...
- Không ! Không phải chuyện ấy. Chuyện người đồng hành với tao kia
...Người đó là một thiếu nữ.
Miyamoto Musashi cười:
- Thì có sao !
- Nhưng người thiếu nữ này mày cũng biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.