MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 669

CÂY LIỀN CÀNH
Jotaro hớn hở bước qua cổng. Chỗ Otsu và Jotaro ở bây giờ là một căn

nhà gỗ nhỏ, khuất sau khu vườn trúc cạnh một con suối hẹp. Căn nhà ra.
đơn sơ do một cư sĩ bạn Mitsuhiro tướng công cho mượn. Trước cổng treo
tấm bảng “Ginkakuji”, chữ đã mờ và nền gỗ nứt nẻ. Tuy đơn sơ, nhưng bầu
không khí thanh tịnh của cảnh vật thật hợp với tâm hồn Otsu, người thiếu
nữ đa cảm và đau yếu đang cần tĩnh dưỡng này.
Bệnh Otsu thuyên giảm nhiều. Mấy hôm nay nàng đã ăn được chút ít và sắc
diện hồng hào hơn. Nhưng mối u tình của nàng vẫn như một màng lưới vô
hình ngăn cách nàng với thế giới xung quanh.
Ngồi dưới hàng hiên, Otsu lơ đãng nhìn những đám mây trôi. Nắng chiều
đã nhạt. Vài con chim én chao đi chao lại bắt mồi nhắc nàng liên tưởng đến
quãng đời thơ ấu xưa kia trên chùa Shippoji. Lúc ấy nàng cũng ngồi như thế
này mơ mộng vẩn vơ. Bấy giờ nàng còn là một cô bé thơ ngây, chưa biết
buồn phiền, lo nghĩa; nhưng bây giờ, hình bóng và tâm trạng ấy chỉ còn
trong dĩ vãng. Và Otsu khẽ thở dài.
- Cô Otsu ! Em đã về !
Tiếng Jotaro vui vẻ gọi đột nhiên kéo nàng khỏi giấc mộng. Jotaro chùi
chân trên bãi cỏ trước nhà rồi bước lên hiên đến gần Otsu.
- Cô nghĩ gì mà thừ người ra thế ?
- Không ! Nghĩ gì đâu ! Có tin gì lạ không em ?
- Có. Tin này chắc làm cô vui lòng.
- Tin gì ? Otsu náo nức hỏi.
- Tin sư phụ. Nghe nói ông ẩn trên núi.
- Ồ !
Otsu vui mừng kêu. Nàng lấy tay ôm ngực. Sự xúc động khiến mặt nàng
hơi tái.
- Có người bảo hình như ông ở chùa Hiei trong rừng Sinh Minh.
- Vậy cũng đỡ lo. Chắc không xảy chuyện gì nguy đến tính mệnh.
- Cô đi thăm không ? Em kiếm cái gì ăn rồi chúng ta cùng đi, kẻo ông bỏ
chỗ ấy thì chẳng biết đường nào mà tìm.
- Ừ, em vào lấy cơm ăn đi, cô để phần trong hộp ấy. Cô ăn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.