MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 750

Ông xuống nhà dưới. Lẫn trong đám đông há hốc mồm ngắm các nàng kỹ
nữ, Jotaro đang đứng xớ rớ. Ông lôi nó lên phòng, nghiêm nghị hỏi:
- Ngươi nhìn cái gì thế ?
Jotaro lúng túng gãi đầu. Thanh kiếm gỗ dài đeo sau lưng làm nó vướng víu
càng như tăng sự lúng túng của nó hơn.
- Dạ, thì cháu cũng nhìn như người ta.
- Nhưng nhìn cái gì mới được chứ ?
- Dạ, nhìn các nàng ấy.
- Có thế thôi à ?
- Dạ, chỉ có thế.
Sự có mặt của các kỹ nữ trong lữ điếm không làm phiền Daizo, nhưng
chẳng biết vì lý do gì, lão rất ghét những kẻ hay dòm ngó công việc của
người khác. Lão gay gắt:
- Các nàng ấy có gì lạ ?
- Cháu cũng không biết. Jotaro ngây thơ đáp.
- Ta có việc phải ra phố bây giờ. Trong lúc ta đi vắng, ngươi ở nhà không
được đi đâu, nghe không ?
- Lão bá không cho cháu theo à ?
- Không !
- Tại sao thế ?
- Tại vì không phải ta đi chơi mà đi có việc !
- Việc gì ?
- Việc tôn nghiêm. Thằng này hay hỏi lôi thôi quá !
- Lão bá ở đền chùa cả ngày chưa đủ hay sao. Tối rồi. Đến sư cũng phải có
lúc nghỉ ngơi chứ !
- Việc tôn nghiêm không phải chỉ làm ở chùa, đền mà đủ. Xuống gọi
Sukeichi, tên bộc của ta, mang chìa khóa rương lên đây !
Jotaro xuống lầu tìm gia nhân của Daizo. Nó biết phải tìm gã ở đâu. Chen
lấn một lúc, quả nhiên thấy Sukeichi đang đứng dưới hành lanh trố mắt nhìn
lên dã y phòng các kỹ nữ ở trọ, đợi các nàng bước ra. Jotaro đến nắm áo gã:
- Sukeichi ! Lão nhân gia gọi ngươi kìa !
- Thật không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.