MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 760

Jotaro nhìn mặt đất như nhìn cái bàn tay trống không của một nhà làm ảo
thuật thiện nghệ.
“Khuya rồi, chắc mình phải tìm đường về thôi, kẻo bị nghi ngờ”. Nghĩ
đoạn, bèn trèo lên cành cây cao nhìn bốn phía. Xa xa, ánh đèn trấn Hà Châu
hiện rõ. Jotaro tuột xuống, định hướng xong, cứ thế mà đi nhưng cũng cẩn
thận tránh những đường lớn vì sợ gặp Daizo.
Về đến lữ điếm, may sao mọi người đã yên giấc, không còn cái không khí
ồn ào, rộn rịp lúc ban chiều nữa. Vào phòng thấy gia nhân của Daizo đang
ngáy pho pho bên chiếc rương lớn sơn then, một dòng nước rãi nhểu dài
trên khóe mép.
Jotaro lay gọi:
- Sukeichi ! Sukeichi ! Sao không xuống dưới chiếu mà nằm. Mà ngươi
không khép cửa, để gió lùa độc lắm !
Sukeichi giật mình sực tỉnh. Rồi như chợt nhớ điều gì, nó dụi mắt, nói:
- Jotaro hả ? Ngươi đi đâu suốt từ chiều mà không xin phép lão nhân gia ?
Sao bây giờ mới về ?
- Đi đâu đâu ? Ra phố một chút rồi về ngay, có ngươi ngủ, không biết thì có
!
- Nói láo ! Đừng hòng gạt ta. Người ta bảo ngươi đi theo ả kỹ nữ đoàn
Phong Nguyệt. Mới bằng ấy tuổi đầu mà đã thế thì sau này làm được cái
tích sự gì ?
Jotaro chưa kịp cãi, cửa đã mở toang. Daizo bước vào:
- Thôi đừng to tiếng nữa. Khuya rồi, làm rộn người khác. Sukeichi, sửa
soạn giày áo cho ta để mai lên đường sớm.
oo Tuy nói là lên đường sớm, nhưng thực ra cả ba thầy trò Daizo còn nấn ná
ăn sáng, dềnh dàng mãi đến gần trưa mới dời khỏi lữ điếm. Đoàn kỹ nữ
Kyoto đã lên đường từ lâu. Jotaro nghe tiếng Jinnai quát bảo đàn em ngay
từ sáng sớm.
Như thường lệ, Daizo và Jotaro đi trước, nhưng lần này Jotaro không đi
cùng với ông nữa mà lui về phía sau đi cạnh Sukeichi. Qua một bãi cỏ xanh
tươi, Daizo ra vẻ ngạc nhiên quay hỏi thằng bé:
- Jotaro ! Hôm nay ngươi sao thế ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.