MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 763

- Vậy ngươi bằng lòng làm con ta chứ ?
Qùy trong lòng Daizo, Jotaro như con dế giữa bụi cỏ cao. Lá cỏ bao vây
hay che chở nó, nó không phân biệt được. Che chở hay bao vây, nó vẫn chỉ
là một thằng tù.
Jotaro cảm thấy yếu hẳn đi, không còn sức kháng cự nữa.
- Ta để tùy ý ngươi. Muốn làm con ta hay muốn chết, nói ngay !
Jotaro rên rỉ rồi òa khóc. Những giọt nước mắt chảy dài trên đôi má đen đủi
đầy bụi cát làm mặt nó nhem nhuốc thêm.
- Tại sao ngươi khóc ? Trong đời ngươi, sẽ không bao giờ có được cơ hội
như thế này nữa. Ta bảo đảm sẽ nuôi dậy ngươi trở nên một kiếm sĩ có danh
vọng.
- Nhưng ...
- Nhưng cái gì ?
- Lão bá ... lão bá ...
- Lão bá làm sao ? Nói mau ! Nam nhi phải biết nói cho gãy gọn và minh
bạch.
- Lão bá ... Phải nghề của lão bá là ăn cắp không ?
Daizo cười hà hả, bỏ tay ra đập nhẹ lên vai thằng bé:
- Phải đấy là tất cả những điều ngươi lo nghĩ và muốn tránh xa ta, phải
không ?
Jotaro gật đầu.
Lão lại cười nữa, mãi không dứt.
- Bé con, nghe đây ! Ta có thể là kẻ đã ăn cắp cả quốc gia, ăn cắp cả nước,
ăn cắp cả một triều đại, nhưng là kẻ ăn cắp tầm thường thì không phải.
Ngươi thấy Tokugawa Ieyasu đấy, ông ta ăn cắp cả nước chứ cứ gì ta. Ở với
ta, rồi một ngày kia ngươi sẽ hiểu.
- Vậy không phải lão bá đã ăn cắp những thỏi vàng đó à ?
- Ta để tâm đến cái nghề nhỏ mọn ấy làm gì !
Bỏ Jotaro ra, Daizo đứng lên, để tay lên vai nó, nói tiếp:
- Bây giờ biết rồi thì đừng khóc nữa. Bắt đầu từ nay, ngươi sẽ là con ta. Ta
sẽ là một người cha tốt. Phần ngươi cũng thế, tuyệt đối không được tiết lộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.