MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 829

Musashi đảo mắt nhìn quanh. Con đò hầu mang đủ hạng người của đủ
thành phần trong xã hội:
một người thợ mộc, bàn tay với những đốt to lớn giữ khư khư túi đồ nghề
trong bọc; hai mã phu quần áo nhớp nhúa, nét mặt nhăn nhúm như trái táo
phơi khô; ba ả kỹ nữ phấn son loè loẹt; một du tăng nón tu lờ che kín mặt,
nhắm mắt ngồi tham thiền trong góc; một kiếm khách lang thang cũng như
hắn, quần áo bạc phếch và bốn năm gã trai tráng có vẻ phu khuân vác, ngồi
đứng hỗn độn, trò chuyện, chửi thề oang oang.
Đò cập bến, bọn họ tranh nhau lên, xô đẩy đám phụ nữ kêu om sòm. Chờ
cho khách quá giang đi đã vãn, thầy trò Musashi mới bỏ thuyền lên bờ.
Được mấy bước, bỗng có tiếng người gọi giật:
- Tráng sĩ ! Tráng sĩ quên cái này !
Quay lại, thấy người kiếm khách đồng hành cầm một cái túi gấm đưa cho.
Cái túi cũ đã rách miệng và những đường chỉ thêu viền bạc đã sờn nhiều
chỗ. Musashi lắc đầu:
- Không phải của tại hạ. Chắc của người nào bỏ quên.
Bỗng Sannosuke chạy đến, giật ngay cái túi từ tay người khách lạ, nhét vào
bọc rồi nói:
- Của tôi !
Khách nhìn thằng bé, trừng mắt:
- Tiểu tử này thật vô lễ. Muốn sống đưa nó lại cho ta rồi khấu đầu xin lỗi ba
lần, ta sẽ trả.
Sannosuke trề môi thè lưỡi chế nhạo. Khách nắm áo nó định làm dữ, nhưng
Musashi vội giơ tay ngăn lại, xin lỗi về sự lỗ mãng ấy của nó, lấy cớ con trẻ
còn dại, xin khách bỏ qua cho.
Người kia quay nhìn hắn khinh bỉ:
- Ngươi tên gì ? Liên hệ gì với thằng bé này ? Chú hay anh nó ?
- Tại hạ là Miyamoto Musashi, sư phụ thằng bé này.
Người kia nhíu lông mày, nhìn Musashi một chặp, đoạn bảo Sannosuke:
- Liệu hồn ! Lần sau đừng trách.
Rồi lập tức quay gót bỏ đi.
- Khoan ! Musashi gọi. Xin cho tại hạ hỏi một điều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.