MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 832

- Không ngờ gặp đại hiệp ở đây. Đại hiệp tới Edo lâu chưa ?
- Tại hạ mới từ Shimosa đến. Lão nhân gia vẫn được bình yên chứ ?
- Bình yên. Nhưng ở tuổi đó cũng chưa biết thế nào. Xấp xỉ cửu tuần rồi
còn gì !
Đại hiệp đã định trọ đâu chưa ?
- Chưa. Tại hạ cũng còn đang tìm ...
- Còn tại hạ thì ở ngay trong dinh Yagyu đại nhân. Nếu có dịp, xin mời đại
hiệp đến thăm, tại hạ rất hân hạnh được giới thiệu đại hiệp.
Rồi ghé tai Musashi, Kimura nói nhỏ:
- Còn chuyện nữa. Một bảo vật rất quý thuộc quyền đại hiệp đấy.
Gã mỉm cười bí mật:
- Đừng quên đến, càng sớm càng tốt.
Nói đoạn, cùng với gia nhân nhảy lên ngựa phóng đi mất.

CHƯƠNG 67
MA TÂM PHÁP
Lữ quán Mã Đề thật xứng với tên gọi, vì có một dãy chuồng ngựa lớp

xếp theo hình vòng cung, dựng lên để mã phu mang ngựa đến. Quán chia
làm hai tầng ngăn thành nhiều phòng nhỏ, mỗi phòng trải được hai chiếu.
So với dãy chuồng ngựa lớn vây quanh, nơi để khách trọ Ở chẳng khác gì
một căn nhà phụ, nhưng được cái rẻ tiền.
Thày trò Musashi chọn lữ quán này để trọ cũng vì lý do ấy. Vả lại, nếu đem
so sánh với căn lều cỏ tại Hotengahara, quán này cũng còn sang chán ! Sau
ba năm ở đồng hoang, quán nào đối với thầy trò hắn cũng tốt, dù đó chỉ là
một lữ quán rẻ tiền, dành cho bọn mã phu và dân thợ.
Một người làm công dáng thô kệch chỉ Musashi tới một căn phòng cuối
dãy. Căn phòng trông ra hướng tây năm, nắng chiều gay gắt rọi qua khung
cửa sổ trần mở rộng khiến không khí trong phòng oi bức khó chịu. Thấy có
người vào, đàn ruồi trâu đồng loạt cất cánh bay lên, vo ve, đan đi đan lại
loang loáng dưới tia nắng.
Musashi cau mặt. Vài ngày trước, có lẽ hắn không thấy khó chịu như thế, vì
nắng ấm khiến kê, lúa chóng chín. Ở ngoài ruộng rộng rãi, sau mỗi cơn gió
nhẹ, nắng có vẻ ấm ấp hơn. Ngay cả những con ruồi cũng vậy. Khi hắn cuốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.