MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 848

thoa dầu bóng, mặt trát phấn trắng như bôi vôi, môi son đỏ chót, áo kimono
đã cũ nhưng bằng hàng lụa thêu hoa.
Hơi sợ, nó lùi lại một bước. Mụ kéo tay nó vào trong nhà:
- Tối tăm thế này em đến đây làm gì ? Cần gì ta giúp.
Sannosuke ngây thơ đáp:
- Cháu muốn gặp Yagyu đại nhân.
Người đàn bà trố mắt nhìn nó:
- Mày nói giỡn đấy à ?
- Thật mà ! Cháu muốn vào phủ Yagyu.
Người đàn bà ré lên cười, lát sau mới bảo:
- Yagyu tướng công là bậc quyền quý, mày tưởng ngài mở cửa tiếp mày sao
?
- Cháu mang thư cho một người trong phủ.
Sannosuke vừa nói vừa rút ra một cuộn giấy gắn niêm và chỉ cho người đàn
bà xem tên người nhận.
- Người đó là Kimura ở phủ Yagyu đại nhân.
Người đàn bà gật đầu ra vẻ thông cảm:
- Phải rồi, chắc là một kẻ trong đám lính hầu. Thế mà mày nói cứ như là
thân thuộc với ngài lắm. Thật tức cười !
- Vậy thái thái biết phủ Yagyu Ở đâu chỉ cho cháu.
- Biết chứ ! Qua cầu gỗ sang bên kia rạch, đi một quãng đến trại Ninh Cát
của tướng công Y Lâm, qua trại Lan Châu, trại Lâm Phố, trại Hồ An ...
Vừa nói mụ vừa đếm ngón tay kể tên từng trại một. Có đến bảy tám trại như
thế, sau cùng mới bảo:
- Ta chắc thế nào mày cũng tìm ra. Trại Yagyu lớn nhất ở cuối đường không
chú ý cũng thấy.
- Thế qua cầu sang bên kia còn thuộc khu Kobikicho không ?
- Còn chứ.
- Trời đất ! Thế mà chúa cứ tưởng ...Khu này sao mà rắc rối quá !
Người đàn bà mỉm cười. Thấy thằng bé hiền lành, lễ phép lại tỏ ý lo ngại
chẳng tìm ra đường, mụ ngần ngừ một lúc rồi nói:
- Mày ngớ ngẩn lắm, thôi để ta dẫn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.