MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 880

- Tôn huynh quá khen. Xin biết cho, tại hạ chẳng phải vì lương bổng mà
muốn phụng thị họ Hosokawa nhưng chính vì lòng ngưỡng mộ người trong
họ ấy, là đương kim lãnh chúa Tadatoshi, thân phụ ngài là Hosokawa
Tadaoki ...
- Vậy bao giờ đại hiệp có thể vào yết kiến thiếu gia ?
- Lúc nào cũng được.
- Ngay ngày mai được không ?
- Được.
Khí nói chuyện, nét mặt Kojiro bình thản, không lộ vẻ háo hức hay băn
khoăn mà chỉ tỏ niềm tự tin vững mạnh lạ lùng.
Kakubei lại tiếp bằng một giọng cố làm ra thản nhiên:
- À, chắc đại hiệp cũng rõ thiếu gia chỉ quyết định thu nạp hay không sau
buổi hội kiến và sau khi đã lượng định khả năng. Thủ tục ấy mà, tại hạ tin
sẽ không có gì trở ngại.
Đặt chén rượu xuống, Kojiro nhìn trân trân vào mặt Kakubei. Rồi với một
vẻ lạnh lùng gần như thách thức, hắn gằn giọng:
- Nếu vậy tại hạ không vào. Rất tiếc đã làm phiền tôn huynh.
Mặt Kakubei đã đỏ vì rượu lại càng đỏ thêm. Những tia máu xung quanh
vành tai hắn như sắp nổ tung. Hắn lắp bắp:
- Sa ... sao ? Đại hiệp nói không muốn vào gặp thiếu gia nữa ư ?
- Phải. Tại hạ không thích nữa.
Kojiro chỉ vẻn vẹn nói có thế, không giải thích thêm. Sự bất ngờ và thất
vọng làm Kakubei ngồi trơ như phỗng. Hắn nhìn kẻ bảo trợ mà lòng muốn
điên lên được, nhưng cố nén tức giận.
Cả hai không nói thêm lời nào. Uống hết chung rượu dở, Kakubei đứng dậy
về phòng riêng, quên cả cáo biệt.
Một mình trên chiếu, Kojiro cũng đã say, dựa đầu lên kỷ lặng lẽ cười thầm.
Hắn biết Kakubei giận lắm vì đã bị đặt vào một tình thế khó xử. Biết nói
năng ra sao với vị chủ soái đây ? Nhưng hắn bất cần. Tuy bảo không quan
tâm gì đến lương bổng nhưng thực ra không phải thế. Là một người rất
nhiều tham vọng, Kojiro muốn có địa vị và tiền tài càng nhanh càng tốt. Mà
ngày nay cách nhanh nhất là bằng lưỡi kiếm. Hắn biết khả năng của mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.