MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 893

Matahachi thở dài:
- Cũng chỉ vì một con bé ...
Kojiro mỉm cười. Thì ra cái tên vô tích sự này vô tích sự Ở đâu chứ với gái
thì đào hoa quá ! Hay là cái nghiệp của hắn đấy ? Bèn hỏi:
- Con bé tên gì, ở đâu, nói rõ ta nghe.
Matahachi cứ cúi gầm mặt xuống, vặn hỏi mãi mới đáp:
- Con bé làm ở một trà thất nhỏ cách đây chừng một dặm. Chỗ đó đông
khách, đủ mọi hạng người, kể cả hai tên lúc nãy. Tại hạ tới uống rượu đôi
ba lần, được con bé để ý.
Nó bảo vị hai tên đó cứ theo chọc ghẹo hoài mà lão chủ thì sợ không dám
làm gì nên muốn đi chỗ khác mà chẳng biết đi đâu. Thấy tại hạ hiền lành ít
nói, nó nhờ dẫn nó đi trốn. Chuyện chỉ có thế ...
- Hừ ! Kojiro cười khẩy. Ta nghe có vẻ khả nghi lắm ...
- Gì mà khả nghi ?
- Thế tên nó là gì ?
- Ờ ... Ờ ... Tên nó là ...
Kojiro cắt ngang:
- Mà thôi, ở đây nóng quá, dẫn ta về nhà, ngươi kể ta nghe rõ ngọn ngành
sau cũng được !
Matahachi giật mình đánh thót.
- Có gì phiền chăng ?
- Nhà tại hạ quê mùa hủ lậu, đại hiệp đến làm gì ?
Kojiro ngạc nhiên, nhưng nhìn nét mặt thiểu não của Matahachi, hắn thôi
không không hỏi nữa, chỉ nói:
- Cũng được, để khi khác vậy. Ta ở đồi Lãm Nguyệt, nhà Kakubei, lúc nào
cần việc gì, cứ đến.
Matahachi mừng như mở cờ trong bụng:
- Thế thì còn gì bằng ! Thế nào cũng phải có dịp đến vấn an đại hiệp chứ !
- À, trong những tháng gần đây, ngươi có thấy cáo thị nói về Musashi
không ?
- Có.
- Trong cáo thị có nêu tên thân mẫu ngươi, sao ngươi không tìm thăm ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.