MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 907

quặt sang phải, Musashi theo mà gần như lạc hướng. Đến một khúc rẽ, đột
nhiên không thấy chủ nhân đâu. Đang phân vân, chợt nghe tiếng Ujikatsu
gọi:
- Musashi đại hiệp ! Lão phu ở dưới này !
Tiếng gọi dường như phát ra từ một căn phòng sáng có rèm che ở phía dưới.
Từ chỗ hắn đứng đến căn phòng ấy là một khoảng lõm tối om trong vách đá
và ở gần đấy, một cửa hông mở hé trổ ra khu vườn nhỏ hắn trông thấy khi
ngồi trong phòng đợi.
Bất giác Musashi cảm có điều gì bất ổn. Tiếng chủ nhân lại gọi vọng lên:
- Có chuyện gì vậy, đại hiệp ? Chúng ta ở cả dưới này, ngay cuối hành lang,
xin xuống ngay cho.
Musashi vội đáp:
- Đa tạ. Vãn bối tới ngay bây giờ !
Dứt lời, quay ngoắt trở lại mở cửa hông bước ra vườn rồi men theo những
bậc đá ở hàng hiên dốc mé tả mà vào phòng.
Cửa vừa mở, Ujikatsu quay nhìn Musashi không giấu vẻ ngạc nhiên trên nét
mặt, nhưng ở góc phòng, thiền sư Takuan chỉ ngẩng đầu mỉm cười. Musashi
đến quỳ trước mặt Takuan, dáng điệu vô cùng tôn kính !
- Thầy Takuan !
Nhà sư phong thái vẫn như xưa, tuy diện mạo có già hơn đôi chút. Vẫn bộ
áo chùng nâu cũ, vẫn cái dáng điệu ung dung gần như buông thả, nhưng lần
này ở đây không thấy ông đeo tràng hạt. Hình thức bề ngoài hình như
không còn để cho thiền sư quan tâm nữa.
- Lâu lắm chẳng gặp con, tuy vậy ta vẫn để ý theo dõi hành tung của con
cho đến khi con rời khỏi xưởng mài kiếm của Kosuke.
Lời nói thân tình mà nặng ý quan hoài khiên Musashi cảm động.
- Lần cuối cùng ta gặp con ở đâu nhỉ ? À phải, ở Kyoto, có đúng không ?
Sau khi mẫu thân ta mất, ta ở lại cư tang một năm rồi lại lên đường phiêu
du, thăm nhiều đền miếu và các thân hữu, đọc các kinh sách lạ, đàm đạo với
chư tăng, cũng thu thập được nhiều điều bổ ích lắm.
- Thế thầy mới đến Edo này thôi ư ?
- Ừ, ta được biết chủ nhân đây trong một dịp tình cờ qua sự giới thiệu của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.