MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 93

chỉ có nàng và Takuan ở trên núi. Ngồi một mình bên chiếc bàn thấp, ngó
mông lung ra cửa sổ, nàng suy nghĩ về những tình cảm phức tạp của lòng
mình mà vẫn không sao tìm được một kết luận thích đáng. Nhưng biến cố
vừa qua đã mở mắt cho nàng thấy rõ lòng mình hơn. Nàng cho rằng nỗi cô
đơn giống như cơn đói, không phải ở ngoài vào mà chính ở trong lòng
mình. Cảm thấy cô đơn không khác gì cảm thấy thiếu một cái gì hết sức cần
thiết, tối quan hệ cho cuộc sống, một cái gì không có không được. Nhưng
cái gì ? Nàng không biết ... Chẳng phải người chung quanh, cũng chẳng
phải những tiện nghi của đời sống yên ổn trong chùa.
Những thứ đó không làm giảm bớt được cảm giác đơn độc đang đè nặng lên
tâm hồn nàng bữa nay. Ở trên núi chỉ có cây rừng tịch mịch, sương mù âm
u, nhưng có Takuan. Đột nhiên nàng chợt hiểu và bừng tỉnh. Phải rồi ! Sự
thông cảm ! Những lời an ủi, khích lệ của nhà sư bàng bạc một niềm cảm
thông đi thẳng vào tâm hồn nàng làm cho Otsu thấy ấm áp dễ chịu như chưa
một ngọn lửa nào sưởi ấm được như thế ! Và tự nhiên, nàng cảm thấy sự
thiếu vắng nhà sư đã làm tăng thêm nỗi cô đơn ấy.
Otsu đứng dậy, óc suy nghĩ vẩn vơ về những ý tưởng vừa qua. Sau khi
quyết định treo Takezo lên cây, Takuan gần như bận rộn suốt ngày trong
nhà khách với các Samurai từ Himeji đến. Ông không có lúc nào rảnh rỗi
ngồi nói chuyện với nàng như những ngày ở trên núi. Otsu thở dài, lại ngồi
xuống.
Giá nàng có một người bạn. Không cần nhiều, chỉ một người bạn thôi, một
người hiểu nàng, để cho nàng dựa dẫm, một người bạn trung thành, có khí
phách và đáng cho nàng tin cậy. Nhưng biết ai bây giờ ?
Dĩ nhiên nàng còn cây sáo trúc, nhưng một thiếu nữ mười sáu tuổi có những
cảm nghĩ, những băn khoăn, vật vô tri như cây sáo làm sao giải đáp ? Nàng
trông cậy một tâm hồn biết thông cảm, tham dự hẳn vào cuộc sống của nàng
chứ không phải chỉ làm khách bàng quang.
Những giọt nước mắt chua cay chảy trên má, nàng thấy người nóng hừng
hực, máu dồn lên thái dương khiến nàng khó chịu, muốn hét to lên cho hả
cơn bi phẫn.
Cánh cửa khép hờ phía sau nhẹ nhàng mở. Trong bếp, lửa cơm chiều đã bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.