MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 964

- Ồ thế à ?
- Cô có muốn cùng đi với tôi đến gặp bà Ogin không ?
Otsu ngần ngừ. Người lái buôn vội tiếp:
- Nếu bằng lòng thì cô phải cho biết trước kẻo lỡ.
- Thì cũng phải để tôi xin phép nghỉ mấy hôm đã chứ ! Hay thế này. Bác cứ
về đi, sáng mai qua đây nếu thấy ngoài cổng có treo chiếc khăn thì gọi. Tôi
sẵn sàng đi cùng với bác.
Mambei vui vẻ:
- Vậy cũng được. Dịp may cô chớ nên bỏ lỡ. Nếu lần này mà không được
thì còn lâu tôi mới trở lại đấy !
Người lái buôn đi rồi, Otsu tần ngần nhìn theo rồi đứng dậy quay ra tiếp tục
công việc bỏ dở. Nàng gấp tấm lụa đã se, nhúng vào thuốc nhuộm và lấy vồ
ra đập. Nhưng những tiếng vồ của nàng không đều đặn như mọi khi, lúc
nhanh lúc chậm, xem ra hỗn loạn chẳng khác nào tâm trạng rối bời của
nàng lúc ấy.
“Đã lâu không gặp chị Ogin, chắc bây giờ chị ấy khác trước nhiều. Không
biết gia đình ra sao ? Và Musashi ! Musashi ! Chàng nhớ thiếp không ?
Chàng nhắn chị Ogin nói với thiếp điều gì thế ? Hay là chàng đã đổi ý ...
Hay là ... Trời ơi!....”.
Otsu bồi hồi, chiếc vồ cầm tay cơ hồ muốn rớt. Trước mặt nàng chỗ nào
cũng thấy hiện ra hình ảnh người yêu. Hy vọng và lo sợ lại bắt đầu nhen
nhúm trong lòng người thiếu nữ đa cảm.
Otsu hoa mắt. Màu xanh hồ thủy của tấm lụa nàng vừa nhuộm ùa vào
choáng ngợp cả hồn nàng rồi vỡ từng mảnh, tan nát.
Otsu bỏ vồ đứng lặng một lúc, đoạn thu xếp dụng cụ cất vào kho, tuy mặt
trời bấy giờ mới hơi ngả bóng.
oo Sáng hôm sau, vừa nghe tiếng Mambei gọi, Otsu đã khoác hành trang
đội nón ra cửa. Phương đông, trời đỏ hồng hứa hẹn một ngày tươi đẹp.
Rặng núi xa xanh đen đổi màu sáng dần cùng với ánh mặt trời mỗi lúc một
rõ.
- Tôi làm phiền bác quá !
- Có gì mà phiền ! Đằng nào tôi cũng phải cất hàng về phía đó. Chỉ sợ cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.