MỘ BIA GIỮA BIỂN - MẢNH ĐẤT CUỐI CÙNG NƠI NGƯỜI CHA NẰM LẠI - Trang 107

Kỷ niệm của những người gặp gỡ

Ngày 8 tháng 12 năm 2009 (năm Bình Thành thứ hai mươi mốt). Vào

ngày mở màn của Chiến tranh Thái Bình Dương trước đây, tôi có đăng một
bài báo trên tờ Yomiuri phát hành buổi sáng.

“Thuyền chìm trong chiến tranh, người cha hy sinh và cuộc tế lễ vong

linh ở vùng biển Việt Nam”.

Chuyến lữ hành để làm lễ tế vong linh ở Việt Nam dự kiến vào ngày

30 tháng 1 năm 2010. Để chuẩn bị trước, tôi đến thăm câu lạc bộ ký giả của
tỉnh, nói chuyện với họ về lịch trình của cuộc lễ tế vong linh. Cuộc nói
chuyện hôm đó ngoài báo Yomiuri đăng tải ra thì còn các báo Sanyo
Chugoku cũng liên tục đăng tải nữa.

Cha tôi bị trưng binh năm ba mươi sáu tuổi, giấy báo tử về ngay sau

khi cuộc chiến tranh kết thúc, phát hiện vùng biển Việt Nam là nơi hy sinh
thực sự sau những tháng năm dài tìm kiếm và cuộc hành trình năm 2001
đến được vịnh Batangan mà không ra được đến biển khơi nơi cha tử nạn.
Tôi đặt mô hình tàu Otowasan Maru lên chiếc bàn của câu lạc bộ ký giả rồi
kể lại những điều này.

Việc cố tình mở cuộc họp báo là có lý do. Có nhiều binh sĩ và thuyền

viên hy sinh cùng với nhiều tàu bị đánh chìm ở ngoài khơi Việt Nam mà
trong số đó có tàu Otowasan Maru với một trăm mười chín người hy sinh.
Trong số gia đình thân nhân, có lẽ cũng có người mong muốn được làm
một lễ tế vong linh tại chiến trường. Nếu tôi mở cuộc họp báo, biết đâu
những người đó sẽ có ý muốn đồng hành với tôi sang đến tận nơi. Tôi nghĩ
rằng nếu như có manh mối liên lạc thì mình cũng muốn dẫn những người
đó sang Việt Nam làm lễ tế vong linh trong phạm vi có thể.

Hơn nữa, tôi đã trải qua những ngày tháng sau chiến tranh chỉ biết cha

“hy sinh ở phía Philippines” chứ không hề nghĩ đến việc cha mất ở ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.