MỘ BIA GIỮA BIỂN - MẢNH ĐẤT CUỐI CÙNG NƠI NGƯỜI CHA NẰM LẠI - Trang 108

khơi Việt Nam. Trong số những gia đình có thân nhân đã lên những chiếc
tàu bị đánh đắm mà trong đó có tàu Otowasan Maru, có lẽ cũng có người
cho đến tận ngày hôm nay còn chưa biết được nơi hy sinh thật sự của người
thân trong gia đình. Nếu họ biết được chuyện tôi sang đến Việt Nam thì đó
cũng có khả năng là dịp để họ tìm kiếm lại nơi hy sinh thật sự của cha ông
mình.

Tôi công khai số điện thoại của mình, kêu gọi cung cấp thông tin và

tham gia chuyến đi.

“Tôi cũng muốn giúp đỡ gì đó.”

Sau khi nghe trình bày kế hoạch làm lễ tế vong linh ở Việt Nam, một

người quen là ông Masaichi vốn là thợ làm đồ gốm đã nói như vậy.

“Vậy tôi sẽ làm bức tượng Quan Âm nhé. Anh Nakamoto hãy cúng

dường bức tượng xuống biển nghe.”

Cúng dường bức tượng Quan Âm xuống biển. Đó là một cách cúng

dường bất ngờ, vượt quá sự mong đợi. Mà lại được ông Masaichi làm cho
thì đúng là không có niềm vui nào bằng. Trước đây, ông Masaichi đã làm
cho tôi một mô hình chiếc tàu Otowasan Maru bằng gốm Bizen rồi. Đối với
người cha đang ngủ yên dưới biển, nếu có một bức tượng Quan Âm do một
người am tường về chiếc tàu bị đánh chìm mà mình đã lên nặn cho thì chắc
hẳn cha sẽ cảm thấy an lòng lắm.

Vừa cảm tạ về ý tưởng đó, tôi vừa cảm thấy kỳ lạ. Vốn tôi và ông

Masaichi này chẳng có điểm gì chung cả. Nhờ vào dịp ông Masaichi quan
tâm sâu sắc đến chuyện lễ tế vong linh của cha tôi mà tôi đi qua hết những
tháng ngày tuổi trẻ tranh đấu với công ty nơi tôi làm việc.

Khi tôi mới phản kháng lại sự quản lý công việc của công ty, tôi bị rất

nhiều người ghét bỏ tại nơi làm việc, tức là tôi trở thành một tấm gương
xấu để răn đe mọi người. Nếu có ai đó tỏ ra thân thiết với tôi thì người đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.