MỘ BIA GIỮA BIỂN - MẢNH ĐẤT CUỐI CÙNG NƠI NGƯỜI CHA NẰM LẠI - Trang 110

Otowasan Maru cho tôi thì ông tỏ vẻ rất cảm động và nói rằng mình cũng
muốn xem mô hình này.

Khi tôi cho xem tấm ảnh chụp mô hình tàu, ông gật đầu đắc ý:

“Nếu như vậy thì tôi cũng có thể làm được.”

Làm ư?

“Tôi muốn làm mô hình này bằng gốm Bizen.”

Đúng như lời nói của mình, ông Masaichi dựa vào tấm hình chụp mô

hình tàu Otowasan Maru đã làm ra hai chiếc tàu bằng gốm Bizen dài gần
một mét. Thời gian hoàn thành mất nửa năm. Hai chiếc tàu bằng gốm này
không thêm màu sắc gì đặc biệt mà chỉ để nguyên màu đất nung trầm ổn
mà thôi. Một chiếc tôi để ở nhà còn một chiếc tôi đã tặng lại Bảo tàng Tư
liệu thuyền viên và các thuyền bị đánh chìm trong chiến tranh.

Người bạn trong phong trào lao động thời trẻ, ông chủ quán rượu trên

đường viếng mộ mà tôi hay ghé mua, nghệ nhân đồ gốm Masaichi mà tôi
quen biết nơi quán rượu, rồi ông Sato đã làm mô hình tàu Otowasan Maru,
tất cả trở thành dịp để ông Masaichi quan tâm đến chuyện an ủi vong linh
cha tôi. Trong vòng khóa ngẫu nhiên này, thiếu đi dù chỉ một yếu tố thôi thì
chiếc tàu Otowasan Maru bằng gốm Bizen cũng sẽ không có mặt trên đời
này. Điều đó cũng giống như sinh mệnh con người hiện diện trên thế gian
này sau vô số cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên.

Ông Masaichi lần này làm tặng tôi bức tượng Quan Âm bằng gốm

Bizen cho buổi lễ tế vong linh của cha tôi nữa. Từ trong sự gắn kết kỳ lạ
với vô số người mà bức tượng Quan Âm được tạo thành. Tôi nghĩ đó là
một sự tựu thành của lời cầu nguyện đến từ mối gắn kết của những con
người sau chiến tranh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.