MỘ BIA GIỮA BIỂN - MẢNH ĐẤT CUỐI CÙNG NƠI NGƯỜI CHA NẰM LẠI - Trang 29

Có giọng ai đó do dự nói rằng không được phép làm như thế đâu. Có

lẽ là một người lớn trong bà con thân thích. “Không, cứ cho lũ trẻ xem cho
toại nguyện nếu chúng có yêu cầu” – một lúc sau có giọng nói khác đáp lời.

Cuối cùng, chị tôi quyết ý nói:

“Ngay cả cha cũng muốn gặp mọi người mà.”

Chị tôi lấy tay nhẹ ngàng gỡ nút thắt của tấm vải trắng. Tôi đặt tay

mình trên nắp hộp gỗ bạch mộc. Khoảnh khắc khi gỡ nắp hộp ra, mọi người
dường như nín thở trước thứ đập vào mắt mình. Trong chiếc hộp gỗ bạch
mộc, không có cha tôi.

Trong chiếc hộp, không có đến cả những thứ như tóc hay móng chứ

đừng nói gì đến di cốt. Mà trong hộp gần như trống trơn đó nơi góc chỉ có
vài viên đá lẫn vào nhau và vật gì như cục than đen mà thôi.

Không ai nói lời nào cả. Chúng tôi vội vàng đậy nắp và cột tấm vải

trắng lại thật chặt. Chúng tôi đã xem thứ không được phép xem. Giá như
đừng xem thì hay hơn. Ai cũng nghĩ vậy. Đây đâu phải là cha. Cha đã
không trở về.

Hai ngày sau, đám tang cha tôi được cử hành trong làng. Chiếc hộp có

vài viên đá và mảnh than được chúng tôi chôn vào mộ như là “di cốt”.

Trong đó đâu phải là cha tôi.

Ý nghĩ đó khởi lên trong tôi và nước mắt không thể chảy ra ngoài

được.

Chiến tranh chưa kết thúc

Cho dù đã chấm dứt chiến tranh nhưng tình hình lương thực của Nhật

Bản không chuyển biến tốt mà càng nghiêm trọng hơn. Thêm vào việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.