MỘ BIA GIỮA BIỂN - MẢNH ĐẤT CUỐI CÙNG NƠI NGƯỜI CHA NẰM LẠI - Trang 39

Bộp… bộp… bộp…

Buổi tối. Tiếng đập rơm mềm mại vang lên trong ngôi nhà chỉ toàn

những đứa trẻ con. Đó là công việc vào buổi tối – bện rơm thành tấm futon
và giỏ rơm.

Dùng liềm chọn cắt những cọng rơm hãy còn xanh thì sẽ dễ dàng hơn

trong việc sắp xếp và bện rơm . Anh cả thì bện thành những chiếc futon.
Chị thì cho đứa em gái út ăn cơm xong rồi trải đệm ra cho nó ngủ, sau đó
cùng anh kế bện rơm.

Đó là công việc thủ công của bọn trẻ, ngày nào như ngày nấy tiếp diễn

một cách đều đặn. Vì để sinh tồn nên dù chỉ kiếm được những đồng tiền
nhỏ nhoi nhưng cũng phải cố gắng. Mặc dù vất vả bận rộn nhưng đó là điều
mà đứa nào cũng biết mình phải làm. Nếu cha mẹ còn sống thì hay biết bao
nhiêu.

Đã ba năm trôi qua kể từ khi người cha bị lấy đi mất trong cuộc chiến

tranh. Cha bị cướp đi, cuộc sống của gia đình gồm một mẹ và sáu đứa con
nhỏ đã đủ rơi vào cùng cực. Vậy mà trong gia đình đó, người mẹ cũng bị
cướp mất, còn lại sáu đứa trẻ thơ. Chúng phải làm gì để sinh tồn trong
những ngày tháng sau này? Hiện thực quá nghiệt ngã!

Lúc đó chị là học sinh trung học năm thứ nhất trường Thanh niên học

hiệu, anh cả là học sinh cấp 3 năm 1 của trường Quốc dân nhưng cả hai
người vì phải phụ việc đồng áng nên thường xuyên phải nghỉ học. Anh kế
là học sinh tiểu học năm 5, tôi là học sinh tiểu học năm 3, em trai là học
sinh tiểu học năm 1 còn em gái út thì mới vừa ba tuổi. Tất cả chúng tôi phải
làm sao đây? Chúng tôi có thể tiếp tục đến trường như từ trước đến giờ hay
không? Không phải chúng tôi sẽ bị ly tán khắp nơi chứ? Người lớn thì có
nỗi khổ tâm của người lớn, bọn trẻ con thì có những bất an của trẻ con.
Ngay cả khi mẹ còn sống thì thức ăn cũng không được đầy đủ, còn quần áo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.