MỘ BIA GIỮA BIỂN - MẢNH ĐẤT CUỐI CÙNG NƠI NGƯỜI CHA NẰM LẠI - Trang 57

nhờ ông vẽ một bức tranh của cha mình. Và tiên sinh đã lắng nghe nguyện
vọng của tôi.

“Bức hình nhỏ cũng được, chỉ cần tấm ảnh chụp khuôn mặt của cha

anh thôi…”. Nghe tiên sinh A nói vậy, tôi liền đưa tấm hình “di ảnh” của
cha. Tiên sinh dựa vào bức hình chụp khuôn mặt, nhớ lại bộ quân phục màu
nâu mà mình còn mặc khi là một binh sĩ, rồi vẽ lại hình dáng cha tôi mặc
quân phục. Một bức tranh cha trong bộ đồ khinh trang, huân chương nơi
ngực được tháo hết ra. Dáng hình người cha trông thân thiện và ấm áp hơi
người hơn là trong bức ảnh.

Rồi trong dịp gặp gỡ sau đó, tiên sinh A lại khuyên tôi đi Philippines.

Con trai tiên sinh đang là nhân viên công ty thường trú tại Philippines, nên
tiên sinh A nói là sẽ nhờ cậu ấy chuẩn bị nơi ăn chốn nghỉ giúp tôi.

“Vậy nên anh Nakamoto này, sao anh không làm một cuộc tế lễ vong

linh đi?”

Tế vong linh ngay tại hiện địa. Khi được khuyến nghị như vậy, tôi

chợt nhớ đến một quyển tiểu thuyết tôi đọc ngày còn trẻ đã làm xúc động
tâm tư mình.

Nhân vật chính là một vị sư trẻ, vốn là một trung sĩ lục quân được cử

ra chiến trường Burma

[17]

. Vì có tài năng âm nhạc, anh ta diễn tấu đàn thụ

cầm cho cả đại đội nghe, làm cho tâm hồn những người lính khoan hòa trở
lại. Trong một lần thực hiện nhiệm vụ, anh đã bị thương. Tuy giữ được
mạng sống nhưng anh lại mất hết đồng đội. Trên đường trở về anh thấy
những xác lính Nhật chất đống lên nhau. Đó là những xác chết thối rữa,
những di cốt bị gió mưa dập vùi của những người lính Nhật không thể trở
về được quê hương. Và anh quyết định mình không thể nào về nước được.
Anh phải ở lại để tiếp tục ai điếu cho những đồng bào của mình đã vùi xác
nơi đây. Tự nhận lãnh nhiệm vụ đó, anh đoạn tuyệt với đồng đội của mình,
quyết định trở thành một vị sư ở Burma. Sau khi quân Nhật đầu hàng, trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.