MỘ BIA GIỮA BIỂN - MẢNH ĐẤT CUỐI CÙNG NƠI NGƯỜI CHA NẰM LẠI - Trang 77

hải lý một giờ, tổng số lượng hàng hóa là 9204 tấn.

Chiếc tàu này trước chiến tranh chuyên dùng để nhập khẩu dầu từ

Nam Mỹ. Tuy nhiên, vào tháng 7 năm 1941, khi cập cảng Los Angeles
người ta đã không cho chất dầu lên tàu. Do lệnh cấm xuất dầu cho Nhật
Bản được thực thi nên tàu Otowasan Maru trống không quay về cảng, và
đến cuối năm thì bị lục quân trưng dụng. Sau đó, trong chiến tranh, tàu
nhận nhiệm vụ vận chuyển dầu từ Singapore về Nhật Bản. Chuyến hàng hải
cuối cùng, tàu chất đầy xăng dùng cho máy bay.

Vào lúc 16 giờ ngày 12 tháng 12 năm 1944, năm chiếc tàu chở dầu

Otowasan Maru, Omurosan Maru, Arita Maru, Parenban Maru, Hashidate
Maru cùng với bốn chiếc tàu quân dụng nhỏ hộ vệ xuất bến Singapore.
Đoàn tàu cắt ngang Đài Loan, hướng về phía bắc hai mươi lăm ki-lô-mét
trong vùng biển Đông Dương. Đoàn tàu cố gắng đi men theo sát bán đảo
Đông Dương. Chắc là do suy nghĩ đi như vậy để tránh khả năng bị tàu
ngầm tập kích từ phía bờ, còn lại chỉ tập trung cảnh giới phía biển thôi
chăng?

Ngày 17, đoàn tàu tiến vào vịnh Cam Ranh và đến ngày 19 lại tiếp tục

khởi hành. Nghe nói sau đó cùng với việc gặp oanh tạc cơ của phía địch thì
đoàn tàu cũng phát hiện ra kính tiềm vọng của tàu ngầm nữa. Dù gì đi nữa
thì vừa ra khỏi vịnh Cam Ranh là đoàn tàu đã bị địch quân theo dõi rồi.

“Ngày 22, khoảng 15°02' độ vĩ Bắc, 109°08' kinh độ Đông (cách vịnh

Batangan về phía đông nam tám mươi ki-lô-mét), đoàn tàu chịu sự công
kích dữ dội. Tàu số một – Otowasan Maru – chịu quả ngư lôi đầu tiên. Quả
ngư lôi phát nổ phía bên trái tàu, trúng vào bộ phận phía đuôi tàu và chính
giữa thân tàu, khiến tàu bốc cháy, cùng lúc xăng máy bay cũng bắt lửa
theo. Con tàu trở thành một khối lửa, nghiêng dần về phía bên trái rồi chìm
xuống từ phía đuôi tàu.”
(Komamiya, sách đã dẫn)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.