MÔ KIM QUYẾT - QUỶ MÔN THIÊN SƯ - Trang 373

khác. Liên tiếp rơi vào mê đoàn (Trans: Tình trạng mông lung, khó hiểu,
không xác định được phương hướng, suy nghĩ cụ thể,...), cùng với toà đại
điện dường như không có điểm cuối, khiến cho ba người chúng tôi chỉ biết
bó tay chịu trận. Đã đến nước này, thật sự có thể nói là tiến thoái lưỡng nan,
giờ có quay về vị trí số 1 ban đầu thì cũng chẳng để làm gì cả, lúc trước đã
không thoát ra được, thì giờ cũng thế mà thôi. Xem ra với tình huống trước
mắt, cứ tiếp tục đi lòng vòng, cũng chẳng thu được kết quả gì. Bất luận là
tiến hay là lùi, kết quả vẫn chỉ có một mà thôi - bị vây sống bên trong mê
quật này! Tôi bảo Tuyền béo cùng Tiêm Quả đừng đi về phía trước nữa,
không phải chỉ có dựa vào hai cái chân là có thể thoát ra được, đi vòng
quanh chỉ là một bước đầu tiên, bước kế tiếp chúng tôi nên đi như thế nào
đây?

Ba người vừa mệt vừa đói, thấy rằng cần phải thương lượng lại kế

sách một lần nữa rồi mới tiếp tục hành động được, cho nên mò mẫm tìm
một cột đá ngồi xuống nghỉ chân, đồng thời vẫn luôn cảm thấy đâu đây
phảng phất có mùi hôi thối tởm lợm, nhưng lại không thấy có thứ gì xuất
hiện. Tôi hỏi Tuyền béo: “Chúng ta tổng cộng còn bao nhiêu cây đuốc
nữa?”

Tuyền béo đáp: “Đuốc chỉ còn có mỗi hai cây thôi, nốt hai cây này là

phải chuyển sang dùng đèn pha rồi.”

Tôi trầm ngâm nói: “Đi tiếp như vậy mãi cũng không được, vẫn là nên

nghĩ cách khác…”

Tuyền béo nói: “Thôi nghĩ làm cái mẹ gì nữa cho nặng đầu hả Nhất ơi,

lương khô cũng chỉ còn có vài miếng, không bằng chia nhau ra ăn hết đi,
sau đó… nhẹ gánh mà tiến về phía trước!”

Tôi giữ chặt tay Tuyền béo, đề phòng cậu ta lại lấy lương khô ra ăn,

nói: “Nhẹ gánh mà đi cái đầu nhà cậu, chẳng phải cậu còn chưa có đói đến
chết hay sao? Lương khô tuyệt đối không thể ăn tuỳ tiện bừa bãi được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.