MƠ VỀ EM - Trang 271

sẽ đi lên lầu. Nhưng ngày nào đó cháu sẽ có một chiếc váy dạ hội màu bạc
và vàng… và cháu sẽ ở đó và khiêu vũ suốt đêm!”

Derek nhìn xuống khuôn mặt nhỏ bé của cô bé. Những nét đẹp của

Nicole nổi bật hơn cả mẹ. Với đôi mắt đen long lanh và đôi lông mày sẫm
màu ấn tượng, cô bé hứa hẹn sẽ là một sắc đẹp lộng lẫy. “Ngày đó sẽ không
xa,” anh nói. “Rồi sẽ đến ngày mà cháu sẽ thấy mọi người đàn ông ở Luân
Đôn cầu xin để được kết hôn với cháu.”

“Ồ, cháu không muốn kết hôn với ai,” cô bé thành thật nói. “Tất cả điều

cháu muốn là có một chuồng đầy ngựa của riêng mình.”

Derek khẽ mỉm cười. “Chú sẽ nhắc cháu nhớ điều đó khi cháu mười tám

tuổi.”

“Có lẽ cháu sẽ cưới chú,” cô bé nói với một tiếng cười khúc khích trẻ

con.

“Cháu thật là tốt, cháu yêu.” Anh vò vò tóc cô bé. “Nhưng cháu sẽ muốn

cưới ai đó ở độ tuổi của cháu, chứ không phải ông già.”

Một giọng nói khác xen vào từ chân cầu thang. “Chú ấy nói đúng đấy,”

Joyce Ashby nói ngọt xớt. “Ta đã bị buộc phải cưới một lão già – và nhìn
xem ta đã trở thành cái gì.”

Nụ cười của Nicole biến mất. Ngay cả với khả năng nhận thức non nớt

của một đứa trẻ, cô bé cũng cảm thấy được sự xấu xa bên dưới vẻ ngoài
xinh đẹp của Joyce. Cô bé cảnh giác nhích lại gần Derek khi Joyce bước
lên cầu thang với những chuyển động mềm mại và duyên dáng. Dừng lại
trước mặt họ, Joyce nhìn cô bé với vẻ khinh khỉnh. “Đi chỗ khác, nhóc con.
Ta muốn nói chuyện riêng với ông Craven đây.”

Nicole do dự liếc nhìn Derek. Derek ngả về phía cô bé và thì thầm với

nó. “Trở về giường đi, cô gái.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.