MƠ VỀ EM - Trang 302

Sara nhăn mặt, biết rằng tìm việc làm ở Luân Đôn khó khăn như thế nào.

Rất nhiều cô gái điếm cô nói chuyện trước đây đã từng là những cô hầu gái
bị sa thải bởi những ông chủ quý tộc. Bị đuổi ra đường, họ không có cách
nào khác là phải bán mình. “Em không thể đuổi việc một ai đó chỉ vì em
không quen được phục vụ,” cô phản đối.

Derek buồn cười trước thái độ khó xử của cô. “Vậy thì dường như chúng

ta phải giữ lại những người hầu.” Anh trao cho cô một nụ cười động viên
cùng với một ly rượu. “Nhưng như vậy em sẽ có nhiều thời gian để viết.”

“Đúng thế,” cô nói và rạng rỡ hơn với suy nghĩ đó.

Họ thong thả thưởng thức bữa ăn tối, chai rượu vơi dần đi và số củi trong

lò sưởi đã cháy thành một đống than nóng đỏ. Sara chưa bao giờ ăn một
bữa ngon lành như vậy: tôm hùm, chim cun cút bao bột bỏ lò, ức gà lăn bột
hỗn hợp chiên bơ và phủ sốt rượu Madeira béo ngậy. Derek liên tục gạ gẫm
cô thử hết món này đến món khác: một miếng khoay tây nướng phủ kem
chua, một thìa thạch có vị rượu tan ngay trên lưỡi, một chút cá hồi tẩm bạc
hà. Cuối cùng thì Sara cũng no căng và ngồi sụm xuống ghế nhìn anh đi
khời lửa. “Anh có thường xuyên ăn như thế này không?” cô thỏa mãn nói,
gõ gõ chiếc thìa trong một bát sữa trứng hạnh nhân. “Em không hiểu tại sao
anh lại không béo. Lẽ ra anh phải có cái bụng to đúng bằng kích thước của
nhà vua.”

Derek cười và quay lại bàn, kéo Sara vào lòng khi anh ngồi xuống. “Tạ

ơn Chúa là anh không có… nếu không anh không thể ôm em như thế này.”

Cô cuộn mình nép vào bộ ngực vững chãi của anh và uống một hớp từ ly

rượu anh kề vào môi cô. “Làm thế nào mà anh thuê được một đầu bếp tài
năng như vậy?”

“Anh đã nghe về danh tiếng của Labarge, và anh muốn có người đầu bếp

giỏi nhất cho câu lạc bộ. Vì vậy anh đi đến Pháp để thuê ông ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.