MƠ VỀ EM - Trang 371

nên lôi bà Ashby lên giường ông ta, nếu không vì lý do gì khác thì cũng là
vì tôn trọng tôi. Mặc dù… tôi cũng công nhận rằng bà Ashby cũng cám dỗ
ông ta phần nào.”

Sara liếc nhìn người phụ nữ hoang dại và bê bết máu với vẻ khinh khi.

“Cho dù trong quá khứ anh ấy thích ai, bây giờ chồng tôi không để tâm đến
ai khác ngoài tôi.”

Một nụ cười nhẹ hiện ra trên mặt ngài Ashby. Hai gò má chảy xệ của ông

ta co rúm lại. “Tôi không có chút nghi ngờ nào về điều đó, bà Craven. Và
tôi sẽ coi như là mang ơn bà – chỉ riêng bà, chứ không phải chồng bà – nếu
bà cho phép tôi xử lý vợ mình theo cách mà tôi cho là phù hợp.”

Hai người phụ nữ nói cùng một lúc.

“Thưa ngài?” giọng Joyce the thé.

“Ngài sẽ làm gì với bà ấy?” Sara nói.

“Tôi sẽ giữa bà ấy ở một vùng xa xôi ở Scotland.” Ngài Ashby trả lời

Sara, “tránh xa toàn thể xã hội. Rõ ràng là bà ấy mang lại nguy hiểm cho
những người ở gần. Tôi sẽ cách ly bà ấy với một chút thoải mái chứ không
phải giam giữ trong một bệnh viện tâm thần, nơi mà bà ấy có thể phải chịu
đựng sự đối xử tàn nhẫn hay gây ra những chuyện xấu hổ cho gia đình.”

“Khôông!” Joyce ngắt lời với một tiếng gào thét dữ dằn. “Tôi sẽ không

bị cách ly! Tôi sẽ không bị nhốt như một con vật!”

Sara vẫn tập trung chú ý vào ngài Ashby. “Tôi chỉ băn khoăn tại sao ngài

không làm điều này trước đây, thưa ngài.”

“Vợ tôi đã luôn là một nguồn tiêu khiển cho tôi, bà Craven. Cho đến nay

bà ấy chưa hề thực sự gây hại cho ai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.