MƠ YÊU - Trang 128

Anh ôm xiết lấy cô, để đầu cô tựa lên ngực mình, thủ thỉ với cô những lời
ngọt ngào dịu êm.
Men tình yêu lan toa? khắp da thịt cộ Hạ khép mắt với hạnh phúc và bình
yên. Cô không nói gì với anh, nhưng thân hình mềm mại dựa hẳn vào
người anh là câu trả lời chân thật nhất.
Viễn hỏi nhỏ:
- Sao em khóc vậy?
Hạ mắc cỡ giấu mặt vào áo anh:
- Em... Không biết.
Anh cười khẽ:
- Vậy thì anh biết.
-... ?
Anh chậm rãi vuốt mái tóc ngắn của cô và nói:
- Lời tỏ tình của anh đột ngột quá làm em sợ phải không? Anh xin lỗi, chỉ
vì anh sợ phải mất em thôi.
Anh ôm xiết cô vào lòng làm Hạ vừa hân hoan vừa muốn ngạt thở.
- Sao lại mất? - Cô đẩy nhẹ anh ra vừa thở nhẹ vừa hỏi.
Anh nhăn nhó:
- Anh ghét em với tên Thoại đó.
Hạ ngỡ ngàng, thì ra anh gườm Thoại:
- Em với ảnh đâu có gì.
- Còn dám nói, nếu anh không tự thú tình cảm với em. Em không cho cơ
hội là hắn nhảy vào liền.
Hạ cười ngất:
- Anh làm như em tuyệt với lắm.
Viễn lắc đầu:
- Vậy là em không biết mình đấy thôi. Đối với anh, em còn hơn cả tuyệt
vời.
- Xạo quá! Tuyệt vời là hết ý rồi. Hơn cả tuyệt vời là sao? Anh dóc.
Viễn cười khi thấy ánh mắt cô rạng rỡ với riêng mình, như hai vì sao sáng
trong màn đêm. Anh đỡ cô tách ra một chút, nhìn vào mắt cô một cách trìu
mến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.