MƠ YÊU - Trang 129

- Hạ Ơi!
Giọng anh êm đềm, làm Hạ như lắng đọng con tim.
- Dạ! - Cô nhỏ nhẹ.
- Khi nãy anh thật bậy đã làm em khóc. Hứa với em, anh không để em khóc
nữa đâu.
- Bằng cách nào? - Hạ lơ ngơ hỏi.
Anh lắc đầu:
- Bí mật. Khi nào em mới hơi sụt sịt, anh sử dụng cách này là em nín khe
ngay, để rồi xem nhé!
Hạ tò mò, cô nài nỉ:
- Anh nói đi mà, nói Hạ nghe thử, bằng cách nào?
- Cách này anh mới nghiệm ra, nhưng không được giận dỗi đấy bé con! -
Được rồi. - Hạ nôn nóng.
Viễn cười tinh quái.
- Dễ ẹt ! Hễ lúc nào lỡ chọc em giận, em rục rịch tuôn nước mắt là anh phải
nhào đến hôn liền. Khi nãy anh thử rồi, em im ru, nín khóc ngay.
Nói xong anh cười ha hả trước ánh mắt to tròn đang đổi màu mắc cỡ, ấm
ức. Anh phải vặn vẹo né tránh mấy cú nhéo chết người của hạ. Thình lình,
anh suỵt nhỏ làm cô phải ngưng tay chú ý.
Nâng nhẹ gương mặt cô, anh nói:
- Trời ơi! Hạ Ơi, em đâu biết em đỏ mặt xinh biết chừng nào.
Chắc là xinh thật, xinh đến nỗi anh cầm lòng không được cúi xuống để đôi
môi mình chạm vào đôi môi cô.
Trí nhớ của Hạ lập tức biến mất tiêu. Chỉ có Viễn mà thôi. Duy nhất tên anh
còn vang trong đầu cô.
Đôi môi cô ngày thường cũng chót chét, cũng dữ dằn lắm, mà bây giờ bị
anh chinh phục mất rồi. Nụ hôn nồng nàn kéo dài trong vòng tay khao khát
của Viễn làm Hạ như ngập trong hạnh phúc, trong dòng suối ngọt ngào của
yêu thương.
Khi anh rời môi cô, cô thở như hụt hơi, nhưng lại cảm thấy như chưa đủ.
Viễn buột miệng nói:
- Môi em thơm quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.