MƠ YÊU - Trang 130

Hạ mắc cỡ cụp mắt xuống giấu đi nụ cười, còn cô thì thấy môi anh như
nam châm, sức hút từ môi anh làm cô rã rời cả ý chí.
Anh cười, mắt nheo lại khao khát như ngầm một câu hỏi:
- Nữa nhé!
Hình như tình yêu đã thăng hoa trong lòng cả hai người nên họ đã quên cả
lạnh, đứng trong gió mà xin thêm những nụ hôn.
Hạ định hỏi anh, anh yêu cô từ bao giờ, nhưng chưa kịp hỏi thì anh đã cúi
xuống nữa rồi.
Gió đêm Đà Lạt vẫn lạnh đấy chứ. Nhưng hai người đứng ôm xiết nhau,
tựa vào thân cây cao trên con đồi đã hết thấy lạnh. Họ mê mải hôn nhau và
thầm thì trong nụ hôn, giữa những nụ hôn.
- Yêu anh không?
- Hông!
- Em dám.
Có những tiếng gầm gừ giả hiệu, những tiếng cười khúc khích. Họ ấm áp
trong vòng tay nhau và trong hạnh phúc đã tìm được nhau.
Bài hát dễ thương khi nãy trong quán như ngân lên trong không gian bao
quanh họ:
" Trời trông em rồi choáng váng
Rồi vang lên cùng gió bốn miền
Cỏ không tên nằm thênh thang
Rồi run lên vì ta yêu nàng
...
Em ngoan như tình hồng
Em bao la mịt mùng
Em thơ như cỏ hồng.
Em ơi... "

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.