MƠ YÊU - Trang 194

Không khí căng thẳng ban nãy tan biến, làm phòng khách như nhẹ hẳn đi.
Viễn cười ngượng ngập với câu nói vừa rồi của Thoại.
Quân Anh lắc đầu nói:
- Chẳng hiểu sao mày mất phong độ dự vậy, khi xưa mày lầm lì, trầm tĩnh
lắm mà, giờ tự dưng đùng đùng nóng nảy dữ vậy.
Viễn sượng sùng ngồi xuống ghế, kéo ly nước mát dì Tám mới vừa đem ra
để ực cho đỡ ngượng.
Anh cũng nhận thấy dạo này mình dễ nóng nảy đến thế. Chỉ tại nhỏ Hạ kia
thôi.
Đặt ly nước xuống bàn, anh hỏi Quân Anh:
- Rồi Hạ Ở tạm nhà mày à?
- Nhà ai? Tao à? Đâu có.
Cả phòng khách ngạc nhiên. Viễn nhìn chằm chằm Quân Anh:
- Mày nói giỡn gì vậy? Hạ chỉ giận dỗi chút thôi, và mày đừng có nói với
tao là cái nhà rộng 4 tầng của mày không có chỗ cho Hạ trú đỡ.
Quân Anh cãi:
- Tất nhiên là có chỗ rồi. Nhưng kẹt một nỗi nhỏ Hạ còn đòi đi mới chết
chứ. Con bé để lại hết son phấn quần áo, tao cản cách mấy vẫn không được.
Viễn hoang mang:
- Hạ đi đâu?
- Về quệ Tao nghe nhỏ nói vậy.
Viễn nhìn sững Quân Anh, không ngờ sự việc lại diễn tiến như vậy.
Anh chợt quyết định nhanh trong đầu và quay sang nội:
- Con muốn tìm gặp Hạ. Nội cho con vắng nhà vài ngày.
Bà Lân gật đầu:
- Được rồi, làm những gì con thấy đúng thì được rồi. Nhớ đừng hồ đồ, xốc
ổi nữa. Con đã ba mươi rồi đấy, chẳng ít ỏi gì đâu.
Quân Anh cũng đứng dậy:
- Có cần tao đi với không?
- Sao lại không, mày là cố vấn cho tao mà.
- Ừ thì đi. Dù gì thì tao cũng đã treo bảng đóng cửa tiệm đến cuối tuần kia
mà. Bây giờ về quê nhỏ Hạ thay cho đi miền Tây vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.