MƠ YÊU - Trang 43

- Rồi. Trước khi xin việc chỗ bạn anh, tôi đã nghỉ những chỗ đó.
Mấy ngón tay cô ngọ nguậy đòi trở về, làm Viễn sực nhớ, anh thả tay cô ra
và xin lỗi.
Hạ nhún vai, không nghĩ tới. Cô cúi xuống với nĩa và dĩa thịt bò.
Bữa ăn tiếp diễn với sự suy nghĩ đăm chiêu của Viễn. Hạ hơi thắc mắc,
nhưng rồi cô không hỏi anh.
Rượu vang làm cho cô ăn ngon miệng hơn, cô không biết rằng đôi má mình
hồng lên một cách dễ thương và đôi lần Viễn bị gián đoạn luồn suy nghĩ
của anh khi nhìn vào cô.
Khi người phục vụ đem hóa đơn ra cho Viễn, Hạ khoan khoái vì no bụng cô
liếc nhìn đồng hồ.
- Chúa ơi. - Cô thốt lên.
- Chuyện gì vậy?
Đang tính tiền với anh bồi, Viễn ngẩng lên hỏi.
- Tôi không biết là mình lại có thể ăn trong khoảng thời gian lâu đến như
vậy. Bây giờ đã gần hai giờ rồi.
Viễn nhìn cô.
- Cô phải đi đâu à?
- Vâng, anh Quân Anh hẹn tôi đi lấy áo lúc hai giờ. - Hạ trả lời.
- Tôi sẽ đưa cô đi. - Anh nói gọn.
Vào trong xe, Hạ dựa vào ghế và nghe buồn ngủ. Đúng là ăn no làm biếng
cô tự nhủ. Trước đây cô có bao giờ ngủ trưa đâu. Hôm nay, lại giở quẻ lười.
Viễn đưa mắt liếc sơ qua đôi mắt muốn sụp mí lại của cô, anh nói:
- Cứ chớp mắt vài phút đi hạ. Lát nữa tôi sẽ đánh thức cô dậy.
- Tôi không ngủ đâu. Ngủ mọt lần về sinh tật lười biếng, rồi trưa nào tôi
cũng ngáp cho xem.
Hạ đề nghị :
- Anh hãy nói chuyện gì với tôi đi kẻ tôi ngủ mất.
Nói chuyện với cổ Anh biết nói chuyện gì?
Viễn hắng giọng:
- Cô có đạo à?
- Cái gì? Anh hỏi gì cơ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.