MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 101

Chúng tôi còn chưa chuẩn bị, một giọng nói như sấm đã vang dậy,

khúc huynh ấy đang hát chính là bản “Trương Dực Đức đại náo dốc Trường
Bản”, bài hát này vốn sôi nổi mà thô đục, lại thêm Vu Phi Yến vốn là tướng
quân, giọng hát hùng hậu, ca ra càng rung động lòng người, tràn ngập khí
phách. Thậm chí khi khúc hát kết thúc, bụi trên trần nhà còn bị chấn cho rơi
xuống, còn chúng tôi thì bị làm cho rung động hoàn toàn.

Người đầu tiên vỗ tay là Nguyên Phi Giác, hắn tự rót một chén, kính

Vu Phi Yến: “Hay cho một khúc “một người giữ cửa, vạn người khó vào”,
Vu tướng quân quả là nam nhi chân chính, xin nhận của bản thiếu…., xin
nhận của Nguyên Phi Giác một chén.”

Nguyên Phi Giác ngay cả bản thiếu gia cũng không xưng, hai người

phấn khởi uống rượu. Khi chúng tôi phục hồi tinh thần đều lớn tiếng khen
hay, chúng nữ vây một vòng kính rượu, khen không dứt miệng, không hề
đề cập đến người tiếp theo. Vu Phi Yến lại đỏ ngượng ngùng.

Cuối cùng cũng tới lượt tôi. Tôi đè nén kích động trong lòng, rút ra

một cây từ đống thẻ bóng loáng, nhìn lên…

Không thể ngờ được, thẻ mà tôi rút được cũng là hoa hạnh giống Tống

Minh Lỗi. Bây giờ lại đến phiên tôi bị trêu, tôi lớn tiếng la, thẻ này nhất
định không đúng, kiếp này tôi sẽ không thành thân, hơn nữa tuyệt đối
không thể có phúc khí lấy được quý nhân gì đó. Mọi người không đồng ý,
thành ra tôi bị rót cho một chén.

Tôi thấy hơi chóng mặt, liên tục nói thẻ đó sai, khăng khăng đòi rút lại

một lần, mọi người liền hào phóng cho tôi rút lại lần nữa. Tôi xóc xóc một
lúc lâu, rút ra một cây, trời ạ, vẫn là “Dao trì tiên phẩm”, đáng ghét. Thế là
mọi người đều nói đó là thiên ý rồi, còn bắt tôi phải múa một khúc tự phạt.
Nhất định là tôi đã say lắm rồi nên mới đáp ứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.