MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 118

“Có tìm được đơn thuốc không?”

“Bẩm không có.”

“Nói dối!” Tôi cười lạnh: “Bích Oánh mắc bệnh từ sáu năm trước, tới

lễ mừng năm mới vừa rồi mới khỏe lại, tất cả đơn thuốc nô tỳ đều cất cùng
chỗ với đám châu báu này, tổng cộng có tới năm mươi sáu tờ. Nếu Hòe An
tìm được chỗ châu báu thì cớ sao không tìm được đơn thuốc, hay là Hòe An
đã nhận tiền của ai đó nên mới hủy hết số đơn thuốc đi!”

Hòe An đột nhiên đi tới đánh tôi một cái, khiến tôi hoa cả mắt. Má trái

đau rát, mùi máu tươi từ miệng tràn ra, sau cùng một sợi tơ máu tràn ra từ
khóe miệng, tôi vẫn mỉm cười như trước, nhìn khuôn mặt âm ngoan của
Hòe An: “Nhị ca ta đối với ngươi cũng không tệ, ngươi lại ghen tị với đại
ca và nhị ca ta, cùng đi ra từ một đội quân, tuổi cũng ngang nhau nhưng lại
không ngừng được thăng chức, cho nên người mới cấu kết với người khác
hãm hại ta, muốn đả kích đại ca và nhị ca. Nếu ngày sau, đại ca ta mà biết,
người sẽ chết không toàn thây.” Sắc mặt Hòe An lộ vẻ chột dạ, về sau lại
thêm chút sợ hãi.

“Đủ rồi.” Phu nhân cầm chén bạch ngọc hình hoa sen trên bàn ném lên

mặt tôi, khiến nó bể thành nhiều mảnh. Trán tôi đau nhói, máu chảy cả vào
mắt, tôi không nhìn rõ sắc mặt của phu nhân chỉ nghe thấy giọng nói giận
dữ đến mức run run của nàng: “Ngươi thấy nghĩa huynh được làm quan tứ
phẩm là không còn biết mình là ai nữa sao? Hôm nay ta phải xem thử một
chút, nếu động vào ngươi, ta có thể chết không toàn thây hay không?”

“Xin phu nhân bớt giận.” Một thanh âm cực kỳ dịu dàng truyền tới, tôi

cố gắng mở mắt, chỉ thấy một mỹ nữ tuyệt sắc, người dong dỏng cao, vai
gầy eo nhỏ, mắt đẹp mi thanh, thần thái thoát tục, so với Cẩm Tú thì khó
phân cao thấp, đi sau nàng là Hương Cẩn đang cười đắc ý và bà mẹ Liên
Thụy Gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.