MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 121

trượng hình cũng chưa từng xin tha, nhưng hôm nay nàng lại vì tôi mà quỳ
xuống trước mặt người ta, nhận hết ô nhục.

Tôi cười ha hả, thấy xót xa cho những người bình thường như chúng

tôi, chẳng qua chỉ là con kiến hôi, sinh sát đều đặt tay bọn quyền quý, lòng
tôi vô cùng bi phẫn, cố hết sức thốt lên: “Bích Oánh, tỷ không cần phải cầu
xin bọn họ, cứ để bọn họ đánh chết muội đi. Như vậy sẽ làm nguội lạnh
tấm lòng của tiểu ngũ nghĩa và những nghĩa sĩ khác, muội dù làm quỷ cũng
phải nhìn xem còn ai dám giúp Nguyên gia đoạt thiên hạ nữa!”

Bích Oánh nhìn tôi, cũng bật cười: “Mộc Cẩn, gia cảnh của tỷ sa sút tử

nhỏ, cha mẹ đều mất cả, tài sản trong nhà lại bị cậu ruột chiếm hết, sau đó
tỷ bị mợ bán vào Tử Tê sơn trang. Dọc đường đi, tỷ thấy hết thói đời nóng
lạnh, chẳng ngờ lại bị người ta hãm hại, mắc chứng thương hàn. Vốn tỷ đã
muốn chết nhưng lại được muội và huynh muội trong tiểu ngũ nghĩa chăm
sóc mới sống tạm được tới hôm nay. Ai ngờ kiếp này Bích Oánh không báo
được ơn lại liên lụy cả muội. Xem ra, chỉ có thể, chỉ có thể hẹn kiếp sau kết
cỏ ngậm vành.”

Tôi đau không nói được ra lời nhưng trong lòng lại hô to, Bích Oánh

ngu ngốc này, không được làm chuyện điên rồ!”

Sau đó nàng lại cung kính dập đầu với phu nhân, nói: “Phu nhân, Mộc

Cẩn tuy hơi nhanh mồm nhanh miệng nhưng lại là một cô gái có tình nghĩa
hiếm thấy, chắc chắn sẽ không làm ra chuyện hại chủ. Nếu phu nhân không
tin, Bích Oánh nguyện lấy mạng này để chứng minh sự trong sạch của
nàng, xin phu nhân minh giám.”

Nàng vừa dứt lời, cũng không nhìn tôi lần nữa, thì đã đâm mạnh vào

trụ đá. Mọi người đều không nghĩ nàng lại làm như vậy, muốn ngăn cản
nhưng không kịp. Tôi đau đớn kêu tên Bích Oánh nhưng cả người lại
không thể động đậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.