MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 287

Tôi đang muốn giải thích thì Cẩm Tú đã cười nhẹ: “Gia tỷ thích

nghịch ngợm mấy thứ đồ mới lạ, không biết Tam gia đã nhìn thấy cây bút
của nàng chưa? Hồi sinh nhật bảy tuổi, cha có hỏi hai chúng ta muốn quà
gì, ta liền nói muốn ăn đồ chơi làm bằng đường(2), còn tỷ tỷ cái gì cùng
không muốn, cứ khăng khăng xin cha mua cho đám lông vũ của đại thúc
xóm bên, về sau ta mới biết thì ra đó là một cây bút.”

Nguyên Phi Bạch nhìn về phía tôi, cười khẽ tỏ vẻ đã hiểu.

Tố Huy và Vi Hổ túm tụm bàn luận một hồi, sau đó Tố Huy chạy tới

quỳ xuống trước mặt tôi, nói: “Cô nương, Lỗ Nguyên đã chế xong châu nỏ
mà cô muốn, sao không lấy ra để tranh xảo.” Dứt lời liền nhìn về phía A
Mễ Nhĩ đầy khiêu khích.

Tôi trấn tĩnh lại, nhìn Nguyên Phi Bạch tỏ ý hỏi. Anh ta vui vẻ đồng ý,

tôi liền gật đầu với Vi Hổ, Lỗ Nguyên lập tức về phòng, hăng hái đem ra
một hộp sắt. Tôi thầm than một tiếng, cứng ngắc đứng dậy, định đón lấy
chiếc hộp, không ngờ Lỗ Nguyên cứ như đang bồng con mình vậy, tôi cố
gắng giật mấy cái, ông ta mới lưu luyến mà buông tay.

Tôi gượng cười đi về phía Nguyên Phi Bạch: “Tam gia, hôm nay là

Thất tịch, Mộc Cẩn ngu dốt, mấy thứ đồ của con gái thật sự không làm nổi,
may mà chiếc bao tay(3) mấy hôm nay tôi cùng Vi tráng sĩ, Lỗ tráng sĩ
cùng nhau thiết kế cho Tam gia đã làm xong, bây giờ dâng lên Thất nương
nương nhân tiện đưa cho ngài sớm hơn!”

Tôi mở nắp hộp, lấy ra một chiếc bao tay lóng lánh ánh bạc, trên mặt

có khắc hoa văn nhị long hí châu cùng sóng biển, sườn đá, nhìn qua thì
cũng giống bao tay thông thường. Tôi cẩn thận đeo cho Nguyên Phi Bạch,
cài móc bí mật, sau đó đỡ tay anh ta chỉ về một chiếc đèn vuông nắp trắng
trong sân, rồi cầm tay hạ xuống một chút làm kích thích bộ phận then chốt,
mười mũi tên nhỏ đồng thời bắn ra, lực phóng rất lớn. Chiếc đèn kia bị vỡ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.