MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 293

thể để gia tỷ và Tiểu ngũ nghĩa đi cùng Cẩm Tú không? Trong vòng một
canh giờ nhất định sẽ trả người về!”

Tôi mừng rỡ nhìn về phía Nguyên Phi Bạch, anh ta nhìn tôi một hồi,

gật đầu đáp: “Vậy làm phiền Cẩm cô nương và Kiều tráng sĩ rồi, Tố Huy,
ngươi đi theo cô nương, không được để có sai sót gì.”

Tố Huy vui vẻ dạ một tiếng, tôi vô cùng hưng phấn đi về phía trước

nắm lấy tay Cẩm Tú. Tay nàng thoáng run nhưng cuối cùng cũng đưa tay
nắm lại.

Đèn trời chợ đêm sáng rực mây, lầu cao áo đỏ khách vui vầy.(2)

Cửa thủy chiều hôm, trà quán náo nhiệt, cầu chợ suốt đêm, tửu khách

hành.(3)

Bình thường thành Tây An sẽ đóng lại khi mặt trời lặn, trong thành

thực hiện giới nghiêm, ngay cả đèn nến cũng hạn chế, nếu vi phạm sẽ bị xử
phạt, nhưng vào dịp Thất tịch, chợ đêm Tây An vẫn đèn đuốc sáng rực. Với
tôi mà nói, có Cẩm Tú ở bên làm bạn tựa như được uống một chén rượu
ngon, cực kỳ thư thái. Ở đây không phải nghe thấy tiếng mắng nhiếc từ Tử
Viên, không phải nhìn tới vẻ mặt giận dữ của Quả Nhĩ Nhân, không nhìn
thấy vị phu nhân ăn vận xa hoa kia. Tôi, Cẩm Tú, Bích Oánh, Tống Minh
Lỗi, Tố Huy cùng Kiều Vạn mặt lạnh đi đằng sau tự do tự tại như cá bơi
trong nước, thong thả dạo bước giữa chợ đêm.

Đi một vòng, cửa hàng cửa hiệu cứ như hoa xuân đồng loạt mở ra,

chẳng ai chịu để mình rớt lại phía sau, nhóm chủ tiệm ai nấy đều mỉm cười
ân cần, bên kia rao hàng như hoàng anh hót, bên này kẹo bán tỏa hương
thơm lừng.

Khoảng đất trống là nơi thi thả diều, người cầm dây chủ yếu là thiếu

niên, bọn họ ngửa mặt nhìn trời đêm, thưởng thức màn pháo hoa rực rỡ
hiếm có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.