MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 298

Hai ba con nhạn bên trời chiều

Trời xanh vạn dặm tự không ngại

Phá tan ao lạnh cùng khói sương

Chúng tôi tấm tắc lấy làm kỳ. Việc bán thơ cực cần tài năng nhạy bén,

nếu không có sự tôi luyện lâu dài cùng tri thức uyên bác thì không thể làm
được. Hơn nữa câu chữ của thư sinh này khiến người ta có cảm giác rất mới
mẻ. Chúng tôi không kiềm được mà hỏi tên, thư sinh kia mỉm cười nho
nhã, hai bên má còn hiện lúm đồng đồng tiền rất đáng yêu: “Tiểu sinh họ
Tề tên Phóng, tự là Trọng Thư.”

Tề Phóng? Sao cái tên này nghe quen thế nhỉ?

Tống Minh Lỗi thanh toán một lượng bạc, nhiều hơn hẳn thù lao đề ra.

Thư sinh mỉm cười, đang định từ chối thì một đội múa rồng bỗng đi vào
đường lớn. Theo tiếng hô hào, đoàn người bắt đầu hưng phấn hơn hẳn. Mọi
người chen về phía đội múa, trong chốc lát đã thành một đoàn dài. Nhoáng
một cái, tôi và bọn Cẩm Tú, Tống Minh Lỗi đã bị tách ra.

Tôi cẩm mặt nạ Côn Luân trong tay, miệng không ngừng gọi tên Cẩm

Tú, nhưng đoàn người thật sự quá đông. Tôi bị đẩy ra càng lúc càng xa,
không còn nhìn thấy bóng áo trắng của Cẩm Tú đâu nữa. Một lát sau đoàn
múa rồng mới đi qua, cũng lúc này người ta bắt đầu bắn pháo hoa bên bời
sông. Mọi người liền đổ xô về phía dòng sông, tôi lại bị chen tới lề đường.
Dưới những làn pháo hoa, tôi lờ mờ nhìn thấy một bóng trắng cao cao, khi
tôi vừa bước tới gần, bóng trắng kia liền ngoảnh đầu sang, trên mặt chính là
chiếc mặt nạ Côn Luân giống hệt chiếc tôi đang cầm trong tay. Dưới ánh
lửa rực rỡ, đôi mắt tím kia càng thêm tỏa sáng. Tôi thầm vui mừng, chạy
tới nắm chặt lấy tay nàng như sợ lại lạc mất lần nữa: “Sao muội lại một
mình chạy tới chỗ này, để tỷ tỷ tìm mãi, mấy người bọn Nhị ca đâu? Muội
cũng bị tách ra khỏi bọn họ sao?…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.