MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 313

cũng không thể bắt được tay nàng.

“Ừm, bánh ngon thật, quả thật là tràn đầy mùi vị của tình yêu. Tỷ, tỷ

còn nhớ không, trước đây, khi tỷ làm bánh nướng áp chảo cho muội, vẫn
thường nói thế này ‘tới đây, chọn một miếng ăn thử xem’.” Nói xong liền
bật cười khanh khách, khuôn mặt tuyệt sắc càng thêm xinh đẹp động lòng
người, thị vệ đứng bên ngoài không khỏi nhìn chăm chăm một hồi, ngay cả
hai người mới được điều tới Tây Phong Uyển cũng thế.

Đang lúc cười đùa, đám thị vệ đã lục soát xong trở về báo cáo. Cẩm

Tú gật đầu một cái, kéo tôi tới một góc yên tĩnh: “Mộc Cẩn, ngày mai là
sinh nhật của chúng ta, tỷ muốn quà gì nào?”

Tôi lắc đầu cười, búng nhẹ lên mũi nàng: “Tỷ chẳng cần gì, chỉ mong

con nhóc muội sống bình bình an an là tốt rồi. Thế muội muốn tỷ tặng gì
nào?”

Nàng thôi cười, chăm chú nhìn tôi: “Mộc Cẩn, muội cũng nghĩ giống

tỷ, chỉ cần tỷ sống bình an là được rồi…”

Trong lòng chợt xót xa, tôi rơi lệ đáp: “Cẩm Tú, tỷ tỷ chẳng có bản

lĩnh gì, để muội chịu khổ rồi…”

Cẩm Tú luống cuống nói: “Mộc Cẩn, tỷ đừng khóc, Cẩm Tú chưa

từng trách Mộc Cẩn. Cẩm Tú cũng chưa bao giờ quên, Cẩm Tú muốn mãi
mãi ở bên Mộc Cẩn, tỷ sẽ không phải cô đơn đâu, vậy nên, tỷ đừng khóc
nữa.”

Thế nhưng tôi lại càng khóc lớn, Cẩm Tú giúp tôi lau nước mắt, khóe

mắt nàng cũng đã ươn ướt: “Tỷ là cái đồ đại ngu ngốc, lúc nào cũng suy
nghĩ cho người khác, khiến người ta tức chết được…”

Tôi và Cẩm Tú nín khóc rồi nhìn nhau cười, lau nước mắt cho nhau,

giống hệt như hồi còn nhỏ, cài cúc áo cho nhau, chải đầu, rửa mặt cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.